NHƯ MÙA ĐÔNG RƠI XUỐNG - Trang 174

***

Tình cờ, trên đường đến lớp, Mai Anh nghe cô bạn lớp bên rủ Minh đi

cùng cô bạn ấy vào đêm tiệc Giáng sinh. Không biết có phải do tưởng
tượng hay không, nhưng Mai Anh có cảm giác Minh nhìn mình. Chẳng
nghe câu trả lời, nó vội rảo bước. Cố bình thản như chuyện chẳng liên quan
đến mình, như biết bao lần đã cố thế. Nhưng vẫn nghe tiếng bước chân
nằng nặng. Và buồn.

Tối hôm ấy là Giáng sinh. Và ngày mai sẽ là ngày diễn ra buổi tiệc.

Mai anh thực hiện trọn vẹn chuỗi hành trình của mình, nhưng sao vẫn thấy
trống vắng. Nó đã đón mùa đông về, đã tận hưởng lễ Giáng sinh của mình,
nhưng cứ như nó đã lỡ hẹn với một điều gì đó quan trọng lắm. Xem hết
Love Actually, Mai anh chui vào chăn, cố ngủ nhưng vẫn cứ nhìn nhánh
cây tầm gửi treo ở cửa phòng. Mấy hôm trước, nó tình cờ nhìn thấy một
cửa hàng bán nên đã mua rồi treo ở đấy. Mai Anh để ý nghĩ của mình trôi
miên man đến một ô của nào đó khác.

***

Dẹp qua mọi băn khoăn liệu có nên đi hay không, Mai Anh vẫn đến

buổi tiệc Giáng sinh sớm để phụ mọi người trang trí. Những bộ bàn ghế
được dọn lại một góc, dây kim tuyến giăng khắp các ô cửa sổ, một cây
thông xốp được dán lên tường, vài chùm bóng bay điểm xuyết... Vẫn là
không gian mà mỗi ngày nó hiện diện, nhưng sao hôm nay bỗng trở nên
khác lạ. sau khi mọi thứ đã xong xuôi, Mai anh bí mật treo nhành tầm gửi ở
cửa lớp, để Giáng sinh trọn vẹn hơn.

Vài hôm trước cả lớp bốc thăm may mắn để chọn ra những người may

mắn được trình bày các bài hát trước lớp hay chuẩn bị quà để tặng ai đó.
Mai Anh bị buộc phải hát song ca với một bạn nam bí mật bài hát All I
want for Christmas is you, mà phải đến tận hôm đó mới được biết người ấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.