NHƯ MÙA ĐÔNG RƠI XUỐNG - Trang 178

NHƯ MÙA ĐÔNG RƠI XUỐNG

Fuyu

www.dtv-ebook.com

Sang Đông Không Còn Hoa Sữa

Trường cấp ba mà tôi đang học nằm trên đỉnh một con dốc thoai thoải.

Từ đó xổ dốc thẳng xuống khoảng chừng sáu mươi mét sẽ gặp một con
đường lớn chạy qua, cắt ngang và tạo thành một ngã tư rộng thênh thang.
Tôi gọi con đường cắt ngang đó là đường "Hoa Sữa" rồi dần dần quên mất
tên thật của nó luôn. Tôi gọi thế vì người ta đã trồng những cây hoa sữa,
chẳng biết từ bao giờ mà cây nào cũng cao lớn, xanh tốt chạy dọc theo
chiều dài con đường.

Tôi rất yêu con đường đó, nhất là khi mùa đông đến.

Những ngày này, phố đang ở trong những ngày gần cuối thu đẹp đến

ngỡ ngàng. Dường như bất kì điều gì cũng trở nên nhẹ nhàng, dịu dàng,
ngay cả gió và lá. Và rồi mùa thu mang đến một món quà thân quen vào lúc
tôi không ngờ đến nhất. Một tối đạp xe về nhà sau buổi học luyện thi Toán,
tôi nhận ra mùi hương mà tôi đã chờ đợi rất lâu ẩn mình trong những cơn
gió chạy ngang qua. Hương hoa sữa ngòn ngọt, hơi nồng, hơi gắt làm
choáng váng những người lần đầu tiên biết đến. Nhưng khi đã quen, hương
thơm ấy lại ám ảnh, thân thuộc len lỏi cả vào trong giấc mơ và làm người ta
ngóng đợi nó mỗi khi thu đến. Ngẩng đầu lên nhìn, nhưng trời đã tối và đèn
đường không đủ sức soi rõ nên tôi chẳng nhìn thấy gì ngoài những tán lá
sẫm đen. Nhưng qua mùi hương nồng nàn, tôi biết hàng cây đã vào mùa
đẹp nhất trong năm của mình - mùa nở rộ.

Ngay trưa hôm sau, tan học, tôi thích mê ngắm hàng cây của mình.

Dưới ánh sáng ban ngày, hàng cây đẹp ngỡ ngàng với những chùm hoa sữa
nở bung từng chùm, từng chùm khắp cây, như cô dâu mặc váy cưới trắng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.