NHƯ MÙA ĐÔNG RƠI XUỐNG - Trang 18

nhanh nhảu đoảng, tôi sực nhớ ra điều ấy trong lúc rửa tách nên hỏi ngay.

- Nhà đằng ấy ở đâu?

- Tớ ở tận dưới quê cơ. - Rồi cậu a nói một mạch. - Ti đại học xong, tớ

ở lại đây kiếm việc làm thêm để đến lúc nhận giấy báo thì cũng dư dả chút
đỉnh cho cuộc sống học hành. Tớ định xin làm ở đây cả ngày, sau khi giao
buổi sáng về, không biết anh Nguyên có chịu không?

- Ừm, cậu hỏi anh ấy thử xem sao. Nhưng mà làm việc như thế, cậu

không mệt à?

- Ừm! - Điền im lặng không nói gì nữa.

Tôi im lặng. Tay thì lau kĩ mấy cái cốc mà tâm trí suy nghĩ tận đâu.

Lúc cậu ta giao báo, chắc còn sớm tinh mơ. Lúc ấy, hẳn là tôi còn đang
ngủ.

Cuối giờ làm, trong lúc đứng chờ anh Nguyên chở về, tôi thấy Điền

dắt xe đạp ra. Cái xe cũ kĩ, màu sơn bạc phếch và yên xe đã rạn nứt lớp da
bọc ngoài. Khi chiếc xe lăn bánh, những tiếng lọc cọc rền rĩ vang lên một
cách mệt mỏi. Vóc dáng cậu ấy như bị bóng đêm nuốt chửng.

4. Mẹ nhìn tôi từ đầu đến chân, cú như thể tôi không phải con gái mẹ

vậy. Mà có gì đâu cơ chứ. Chỉ là tôi dậy sớm hơn thường ngày và làm món
trứng ốp la điểm tâm cho mọi người thôi mà.

Mẹ tôi mỉm cười.

- Xem ra việc đi làm thêm cũng khiến con lớn lên được một chút ấy

nhỉ?

Bố tôi khi ngồi vào bàn cùng tờ báo buổi sáng, cũng ngạc nhiên một

chút, và cười. Thằng út chẳng nói năng gì, đã ăn ngay sau khi mời cả nhà rõ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.