NHƯ MÙA ĐÔNG RƠI XUỐNG - Trang 58

lâu đâm chán, tôi cúi xuống, di di mũi giày, vẽ linh tinh như con nít nghịch
cát. Và tôi lại thấy mắt mình lim dim như muốn ngủ.

- Tin tin. Tin tin.

Ai đó giả làm tiếng còi xe. Tôi ngẩng đàu lên, là Tuấn. Trên tay cậu ấy

là một chùm hoa bò cạp vàng. Cậu ấy vẫy mấy ngón tay chào tôi, trông ngộ
nghĩnh, và trẻ con.

- Cần đi quá giang không?

- Có tiện đường không?

- Nhà cậu ở đâu?

Tôi nói tên đường mà mình ở, Tuấn gật đầu bảo, nhà tớ trên đường

ngang qua. "Cậu may nhé", Tuấn nháy mắt. Tôi không nghĩ ngợi nhiều nữa,
leo lên yên sau, ngồi ngay ngắn.

- Tính rẻ cho tớ nhé.

- Ừ.

Tuấn đưa cho tôi chùm hoa bò cạp vàng.

- Cầm giùm với. Tớ không có giỏ xe, vướng víu quá.

Tôi cầm lấy, tự hỏi vướng víu thế thì cậu ấy hái làm gì. Hoa bò cạp

vàng và những cơn mưa là hai thứ đáng yêu nhất của mùa hè, đáng yêu như
lời tỏ tình của ai đó cho một ai đó khác. Tôi đã ghi thế ở trong bài viết
chuyên mục "Những góc đáng yêu trường tớ". Ngồi sau lưng Tuấn một lúc,
tôi than thở.

- Trời nóng gì đâu ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.