NHỮNG BÍ MẬT VỀ CHIẾN TRANH VIỆT NAM - Trang 126

Theo Đại sứ và Bộ trưởng Bộ Quốc phòng thì việc đó không chỉ là các mối
quan hệ công khai mà mệnh lệnh nhiệm vụ cho thấy "Lực lượng lính thuỷ
đánh bộ Mỹ sẽ không, nhắc lại là sẽ không, tham gia vào các hoạt động
hàng ngày chống lại Việt cộng". Sự hạn chế đó được kiểm soát tốt trong 3
tuần. Ngày 1-4-65, Tổng thống cho phép binh chủng lính thuỷ đánh bộ mở
rộng nhiệm vụ vượt quá giới hạn cho phép để đảm bảo an toàn cho khu căn
cứ và bảo vệ các sân bay, kể cả các hoạt động tấn công có giới hạn. Bản ghi
nhớ của McGeorge-Bundy ngày 6-4 về các quyết định của Tổng thống gửi
cho Bộ trưởng Bộ Ngoại giao, Bộ trưởng Bộ Quốc phòng và Giám đốc Cục
Tình báo Trung ương kết thúc bằng việc răn đe họ rằng với sự tôn trọng
việc tăng quân và thay đổi nhiệm vụ, "Tổng thống mong muốn rằng nên
tránh việc công khai vội vàng vì đề phòng mọi việc có thể xảy ra. Bản thân
các hoạt động nên được thực hiện một cách nhanh chóng, bằng mọi cách
nên giảm thiểu sự phát sinh những thay đổi bất ngờ trong chính sách…
Tổng thống còn mong muốn những hoạt động và thay đổi này nên được
hiểu như những việc dần dần và hoàn toàn phù hợp với chính sách hiện
hành
"(49). Chính vì thế vai trò chiến đấu của bộ binh Mỹ ở Việt Nam trong
vòng 8 năm đã bắt đầu một cách êm ắng giống như chiến dịch ném bom.

Một buổi sáng thứ bảy năm 1965, tôi có cuộc hẹn đầu tiên với Patricia
Marx. Đó là ngày 17 tháng tư năm 1965, với tôi để kiểm tra rõ ngày tháng
cũng rất dễ dàng vì nó nằm hết trong những sự kiện lịch sử của thời kỳ đó.
Hôm đó là ngày diễu hành lớn đầu tiên phản đối cuộc chiến tranh Việt Nam
của Hội sinh viên vì một xã hội dân chủ (SDS). Patricia tham gia trong
cuộc diễu hành nên tôi đã đi cùng cô ấy.

Đó không phải là cách tôi đã chọn để dành cho ngày nghỉ thứ bảy đầu tiên
của mình kể từ khi vào làm việc cho chính phủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.