NHỮNG BÍ MẬT VỀ CHIẾN TRANH VIỆT NAM - Trang 174

huống chúng tôi đang trải qua, thực tế là tôi đã được nhận vào như một
người tập sự cho Lansdale, để học cách làm thế nào để điều hành cuộc
chiến tranh chính trị như là ông ta quan niệm về nó. Đó là lý do tại sao ông
ta lại nhận tôi vào làm công việc này, trong khi tôi chỉ biết rất ít về ông ta
trước đó, và ông ta chưa bao giờ nói với tôi về công việc này.

Nhưng khi tôi nhận ra Lansdale cảm thấy cay đắng như thế nào đối với cấp
trên trước đây của ông ta là McNamara, người không bao giờ đánh giá cao
quan điểm của ông và cuối cùng đã buộc ông phải nghỉ hưu, thì tôi nghi
ngờ rằng lý do chính mà Lansdale quyết định nhận tôi, một người còn trẻ,
chưa có kinh nghiệm, vì ông ta thích thú với suy nghĩ là đã làm được cái
việc thu phục được sự tận tâm của một trợ lý cao cấp của McNamara.

Đã vài lần tôi nghe Lansdale kể về một trong những cuộc gặp đầu tiên của
ông với McNamara, có thể lần đầu tiên vào năm 1961. Bộ trưởng Bộ Quốc
phòng muốn có một báo cáo vắn tắt về tình hình ở miền Nam Việt Nam, và
Lansdale, người trợ lý năng động về các chiến dịch đặc biệt, đã tới và cho
ông ta một bài học. Lansdale đem theo một túi to dựng các vũ khí, quần áo
và dép cao su thu được của Việt Cộng mà ông lấy từ một văn phòng ở Lầu
Năm Góc. Ông ta đổ chúng lên bàn của Bộ trưởng, mặc dù tôi đề nghị anh
ta sắp xếp cẩn thận để khỏi làm hỏng mặt bàn. Điều đáng nhấn mạnh là,
ông kể, các vũ khí này chưa được lau sạch; một số vẫn còn dính bùn, tất cả
đều là tự tạo, trừ một khẩu súng trường cũ của Pháp. Các quả lựu đạn và
mìn dược chế tạo rất đơn giản, cũng nẹp vào những miếng gỗ có đóng đinh
nhô lên, để xuyên thủng những đôi ủng đi trên các tuyến đường mòn trong
rừng. McNamara không hài lòng khi thấy những vũ khí bẩn thỉu này trên
chiếc bàn sạch bóng của mình. Ông hỏi:

"Những cái gì thế này?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.