NHỮNG BÍ MẬT VỀ CHIẾN TRANH VIỆT NAM - Trang 286

Tôi khá ấn tượng với mối quan hệ giữa lính Mỹ và lính Việt đêm hôm đó;
lý luận của Corson, theo tôi, có vẻ khá hiệu quả.

Nhưng người đội trưởng này lại có một câu chuyện hoàn toàn khác Anh ta
nói tiếng Việt thông qua một người phiên dịch, nhưng có thể dễ dàng nhận
thấy sự cay đắng trong giọng. Anh ta nói, người Mỹ thực sự không hề quan
tâm đến ý kiến của người Việt. Rõ ràng người Mỹ mới là người chỉ huy
cuộc hành quân.

Khi viên tiểu đội trưởng cố gắng thông báo một điều gì đó với một lính
thuỷ đánh bộ, người lính này cũng chẳng hề quan tâm.

Tôi hỏi anh ta qua người phiên dịch: "Anh định nói gì với anh ta?". Tiểu
đội trưởng chống khuỷu tay cố nhỏm dậy và nói mấy câu với tôi. Tôi không
thể hiểu chúng, dù nghe không hề giống tiếng Việt. Tôi đề nghị anh ta nhắc
lại, và anh ta đã nhắc lại chậm rãi và rõ ràng, nhưng tôi vẫn không thể hiểu
được. Tôi hỏi người phiên dịch: "Anh ta đang nói tiếng gì vậy?

Người phiên dịch trả lời: "Tiếng Anh".

Tôi hỏi người phiên dịch có hiểu anh ta nói gì không, người phiên dịch trả
lời là không. Tôi bảo phiên dịch hỏi lại xem anh ta vừa nói gì bằng tiếng
Việt và sau đó nói lại với tôi.

Họ trao đổi với nhau vài câu bằng tiếng Việt. Người phiên dịch, với vốn
tiếng Anh khá tốt, dịch lại cho tôi: "Chúng ta đang đi vào ổ mai phục".

Tôi nói, "Hừm," và hỏi viên tiểu đội trưởng tại sao anh ta lại biết điều đó.
Anh ta trả lời, thông qua phiên dịch, rằng khi họ tới một ngôi làng, "không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.