NHỮNG BÍ MẬT VỀ CHIẾN TRANH VIỆT NAM - Trang 291

Thiệu, một người bạn lâu năm của ông ta. Tôi đang nằm im trên giường,
không định dậy làm gì. Nhưng điều đó đã dựng tôi bật dậy khỏi giường.
Tôi nói: "Cái gì? Làm sao ông có thể làm thế?"

Châu nói: "Ông ta rất thích bản báo cáo của anh. Tôi chắc chắn như thế.
Ông ta đọc từng từ một. Ông ta nói ông ta chưa từng gặp một người Mỹ
nào ở Việt Nam lại có thể hiểu rõ tính cách của người Việt Nam như anh".

"Nhưng Chúa ơi, Châu, còn những điều tôi đã viết về ông ta thì sao?"

Châu nói: "Ồ, không vấn đề gì. Ông ta rất vui với những gì anh đã viết về
Kỳ và không buồn quan tâm tới những điều anh đã viết về ông ấy".

Buổi sáng mà Kormer sẽ đến, tôi tới đại sứ quán để đón ông ta. Tôi vừa hồi
phục được mấy ngày sau 2 tháng dưỡng bệnh trên giường. Khi máy bay hạ
cánh xuống sân bay Tân Sơn Nhất, tôi đang ngồi trong phòng làm việc của
ông ta, nói chuyện với các nhân viên, chúng tôi đã nghe trên đài phát thanh
cuộc họp báo của ông ta ngay sau khi bước xuống máy bay.

Ông ta tỏ ra rất quyết đoán về tình hình ở Việt Nam và về kế hoạch bình
định đã theo dõi ở Washington và tỏ rõ mong muốn được tiếp tục công việc
đó cho tới thắng lợi. Đó là cách mà McNamara, Lyndon Jhonson và
Westmoreland vẫn thường nói, nhưng kiểu nói hoa mỹ này không phải là
phong cách của Korner. Tôi đã biết được những điều này từ các bài trên
báo rằng Korner là một người rất năng nổ và luôn đối chọi với đám phóng
viên, biết cách đập tan mọi sự nghi ngờ, nhưng tôi chưa từng nghe nói về
thái độ ứng xử của ông ta trước công chúng bao giờ. Điều đó làm tôi lo
lắng. Korner hình như rất tin rằng ông ta đang nói lên sự thật. Rất dễ để biết
được rằng lúc nào ông ta đã về đến đại sứ quán; bạn có thể nghe thấy tiếng
chào sang sảng từ tầng dưới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.