NHỮNG BÍ MẬT VỀ CHIẾN TRANH VIỆT NAM - Trang 292

Ông ta nổi tiếng vì tính hăng hái, hoàn thành tốt mọi công việc, và rất thích
biệt danh Blowtorch của mình. Tôi có thể nhận ra tiếng chân của ông ta khi
ông đi lên cầu thang, xông vào phòng làm việc phía bên ngoài của mình.
Ông bắt tay và phát vào lưng mọi người trong phòng. Ông ta giống y như
khi trên đài phát thanh, sôi động và lạc quan. Ông ta như một cơn lốc, làm
căn phòng tràn ngập sinh khí và sự hăng hái. Tôi nói với ông rằng tôi tới
chào và cũng để tạm biệt ông, ông ta gật đầu và nói: "Vào đi, Dan, rồi bước
vào căn phòng bên cạnh và đóng cánh cửa phía sau chúng tôi lại. Ông ta
ngồi xuống bàn và ngả người xuống ghế và cười rất thoải mái.

Tôi nói: "Bob, ông có tin vào những điều ông vừa nói ở sân bay không?"

Ông chống khuỷu tay xuống bàn và rướn người về phía trước, hai tay ôm
đầu. Ông cúi mặt xuống bàn và nhắm mắt lại.

Trông ông có vẻ mệt mỏi. Ông nói nhẹ nhàng: "Dan, anh có nghĩ rằng tôi bị
điên không?"

Im lặng một lúc, tôi hỏi: "Bch, sao ông lại nhận công việc này?"

Ông ta nhổm dậy và nói: "Đó cũng là điều mà vợ tôi hỏi tôi. Cô ấy cứ hỏi
đi hỏi lại rằng: "Sao anh cứ phải tới đó? Sao anh không từ chối đi? Rời
khỏi chính phủ nếu anh bắt buộc phải thế". Tôi phải nói đi nói lại với cô ấy
rằng: "Khi Tổng thống Mỹ nói với anh rằng ông ấy muốn anh phải làm một
điều gì đó, anh không thể nói không với ông ta. Khi ông ấy nói rằng anh là
người mà ông ta muốn phải thực hiện việc đó, anh phải làm, dù điều đó vô
vọng đến đâu đi chăng nữa".

Một vài ngày sau, tôi rời khỏi Việt Nam.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.