NHỮNG BÍ MẬT VỀ CHIẾN TRANH VIỆT NAM - Trang 357

tôi và anh trai tôi đều nghĩ ông ta nên biến đi vì ông ta đã nói dối hoặc cấp
trên của ông ta không tin vào những thông tin ông ta cung cấp".

Tôi tới Chicago dự hội nghị về Việt Nam vào ngày thứ ba, ngày 4 tháng
sáu, ngày diễn ra cuộc bầu chọn ứng cử viên của Đảng Tôi ở một tối với
Susan Bellow, một người bạn của tôi.

Chúng tôi cùng nhau xem cuộc bầu chọn ứng cử viên của đảng.

Kennedy đã giành chiến thắng tại tiểu bang Nam Dakota và dường như sẽ
thắng lợi tại California, nơi mà cử tri rất ủng hộ Ông ta trở thành ứng cử
viên của đảng. Hôm đó là một ngày làm việc dài, và tôi thấy mệt. Tôi
không thức được tới tận lúc ông ta có bài phát biểu chiến thắng tại khách
sạn Ambassador, phát sau nửa đêm tại California. Tôi đi taxi về khách sạn.

Sáng ngày hôm sau, có tiếng gõ cửa phòng khi tôi đang cạo râu. Đó là
Susan, cô ấy đang khóc. Tôi hỏi có chuyện gì và cô ấy nói: "Anh không
biết ư? Bật vô tuyến lên coi. Bobby bị bắn chết rồi! Tôi bủn rủn cả chân
tay. Vô tuyến đang phát phần cuối cùng bài phát biểu của Bobby. Sau đó là
cảnh ông đi qua đám đông. Rồi cảnh ông nằm trên sàn nhà bếp, mắt mở to.
Người bình luận nói: "Ông ấy chết lâm sàng trong bệnh viện và không thể
tỉnh lại được". Tôi thấy hoa hết cả mắt. Tôi đi đi lại lại giữa hai cái giường
trong phòng khách sạn. Tôi bắt đầu khóc, rồi khóc nức nở. Tôi ngồi trên
giường, ngực tôi rung lên. Susan nhìn tôi và không nói gì.

Bây giờ khi tôi khóc tôi mới biết là tôi yêu quý Bobby (mặc dù trước đây
tôi không hay biết điều đó). Ông là chính trị gia duy nhất mà tôi thấy yêu
quý. Tại thời khắc này tôi chợt nhận ra rằng mình đã đặt hết hy vọng vào
ông ấy: không chỉ cho Việt Nam mà cho cả quê hương tôi. Bất thần tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.