NHỮNG BÍ MẬT VỀ CHIẾN TRANH VIỆT NAM - Trang 478

Tôi biết có những nhà tù giống như những câu lạc bộ ở vùng đồng quê
nhưng tôi không nghĩ đó là nơi dành cho những ai đã nhân bản 7.000 trang
tài liệu tối mật. Thực ra tôi cũng không nghĩ là tôi có thể trả tiền bảo lãnh
để được tại ngoại trước khi tôi bị đưa ra xét xử. Do vậy trong một vài tuần
nữa, tôi sẽ vĩnh viễn mất cơ hội được nói chuyện trực tiếp với các con tôi,
trừ phi qua một lớp kính. Chúng sẽ nhìn thấy tôi tay bị khoá số 8, bị dẫn
vào phòng thăm thân nhân, mặc quần áo tù nhân.

Ngay lập tức, vô tuyến truyền hình sẽ đưa tin rằng cha chúng là một kẻ
phản bội, rằng cha chúng đã bị điên và làm chuyện kỳ quặc. Tôi muốn
chúng nhớ tới những gì trái ngược hẳn lại việc làm đó. Nếu chúng ở cùng
với chúng tôi một tối khi chúng tõi đang nhân bản tài liệu, chúng sẽ thấy
rằng tôi không điên và công việc tôi đang làm không có gì kỳ quặc cả.

Tôi đang làm việc với các bạn của mình, làm những gì mà tôi tin rằng cần
phải làm. Chúng có thể chưa đủ lớn để tự phán xét việc tôi làm là đúng hay
sai, nhưng cùng với thời gian, chúng sẽ hiểu và nhớ rằng tôi đang hành
động rất bình tĩnh, đang làm những gì mà tôi tin là đúng và cần thiết.

Điều cốt lõi là như vậy. Nhưng cũng còn một điều khác nữa. Từ nay đến
cuối đời, tôi không còn giúp gì được cho chúng nhiều nữa, thậm chí không
giúp chúng học hết được đại học; nhưng tôi có thể mang lại cho chúng một
tri thức mà không dễ gì có được. Đó là những gì tôi nhận được từ Bob
Eaton và Randy Keller; tôi rất biết ơn vì đã nhận được điều đó và có lẽ đó
là thứ duy nhất tôi có thể dành cho các con tôi.

Chúng sẽ biết rằng tới một ngày nào đó bản thân chúng sẽ phải làm những
điều giống như tôi đã làm. Nhớ lại tâm trạng hàng ngày của tôi khi chúng
tôi làm việc và hồi tưởng lại toàn bộ câu chuyện khi bọn trẻ lớn lên và có lẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.