NHỮNG BÍ MẬT VỀ CHIẾN TRANH VIỆT NAM - Trang 513

càng nhiều tài liệu càng tốt, trước khi diễn ra buổi điều trần, cũng như tranh
thủ lúc Patricia còn chưa quay về. Tôi chưa hề nói gì với cô ấy về những gì
tôi đang làm với đống tài liệu này. Tôi không muốn cô ấy hay ai đó giúp tôi
sao chụp phải dính líu vào vụ này. Tôi chỉ nói với Janaki, và là qua điện
thoại. Cũng vì thế, tôi cũng đã có ý nói với Randy Kehler trước tháng mười
hai, khi anh phải vào tù. Tôi muốn cho họ biết rằng họ đã ảnh hưởng đến
tôi nhiều đến thế nào. Tôi muốn họ biết rằng tôi đã đi theo cái cách mà họ
đã sống.

Đến giờ công việc thật là cực nhọc, nhưng tôi vẫn làm một mình. Lynda và
Tony không đến nữa. Tôi làm cả đêm, sao chụp và so sánh đối chiếu, rồi lại
có mặt ở Rand vào khoảng tám giờ.

Trước đó tôi để các bản sao ở nhà một người bạn. Tôi lái xe về nhà theo xa
lộ Pacific, ngược đường buổi sáng, tắm biển trước khi lên giường đi ngủ.
Tôi bắt đầu thấy lạnh và không thể ở dưới nước quá lâu, nhưng lướt vài con
sóng thật quá mê ly và tôi chẳng biết mình có thể lướt tiếp bao lâu nữa. Vì
thế, trên thế giới này với tôi chẳng có nơi nào dễ chịu hơn bãi biển Las
Tunas ở Malibu. Đó là một bãi biển hẹp, vào mùa đông, những con sóng
khi triều lên có thể tràn tới cả những mái nhà tranh ven bờ, cùng những con
sóng cao thật thích hợp để lướt ván thì chỉ cách nhà có vài mét. Suốt từ
tháng mười đến giữa tháng mười một, khi thời gian để tôi công bố những
tài liệu chỉ tính bằng ngày, bằng tuần, sau một đêm sao chụp tài liệu tôi
thường ra ngắm nhìn những con sóng nối đuôi nhau tràn vào bờ ngay trước
hiên nhà, ngước nhìn bầu trời, chiêm ngưỡng những ngọn đồi nằm về một
bên, và nghĩ rằng, làm sao mình có thể từ bỏ công việc này được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.