Tất cả cùng túa ra ngoài, cùng nhau đứng trên bậc thang toà nhà toà án liên
bang, dưới ánh nắng mặt trời và trước một biển máy quay và ánh đèn flash.
Có ai đó giơ cao trang nhất của một số báo buổi sáng: MITCHELL BỊ
TRUY TỐ.
John Mitchell là người đứng ra khởi tố tôi. Vị Bộ trưởng Tư pháp thứ nhất
đối mặt với tù ngục. Nhanh theo chân ông là Kleindienst, hai tuần trước khi
từ chức còn là người chỉ đạo vụ truy tố tôi Và Haldeman, Ehrlichman và
Colson. Và các cộng sự Nhà Trắng được giao nhiệm vụ "trung lập hoá tôi,
các nhân viên hợp đồng cho CIA và những người Mỹ gốc Cuba có nhiệm
vụ vô hiệu hoá tôi".
Một tuần sau bắt đầu những phiên điều trần đầu tiên của Thượng viện về vụ
Watergate. Từ những phiên này dẫn đến các cuộn băng ghi âm Nhà Trắng,
củng cố lời khai của Dean rằng Tổng thống đã chi tiền bịt miệng cho Hunt
để hắn không tiết lộ "những việc làm xấu xa cho Nhà Trắng", hay chính là
"Ellsberg" (Cuốn băng được ghi ngày 23-7-1972 - "khẩu súng ám khói"
qua đó thấy ý muốn của Tổng thống dùng CIA để ngăn cản điều tra và truy
tố Ellsberg, vẫn với lý đo như trên. Cuốn băng là động lực đẩy Nixon ra đi).
Người thay chỗ ông, Tổng thống Gerald Ford quyết định tuân thủ quyết
định chấm dứt chiến sự tại Đông Dương của Quốc hội, cho mãi đến khi
chiến tranh kết thúc, ngày 1-5-1975. Quyết định được Hạ viện thông qua
một ngày trước khi phiên toà của chúng tôi kết thúc, sau đó tháng 6-1973
đã được sự nhất trí của cả hai Viện.
Hệ thống ghi âm trong Nhà Trắng đã bị gỡ bỏ sau khi Alex Butterfield, một
trợ lý Nhà Trắng, ngày thứ sáu, 13-7 khai báo với các điều tra viên vụ
Watergate về sự tồn tại của nó.