NHỮNG BÔNG HOA TRÊN TẦNG ÁP MÁI - Trang 235

Tôi nghĩ đến hai đứa em sinh đôi đang ngồi thụp ở một góc phòng với đôi
mắt nhắm lại, ôm lấy nhau, trán tì vào nhau, và tôi nghĩ chúng hẳn đã ôm
nhau như vậy khi nằm trong bụng mẹ, chờ lúc chào đời, để rồi chúng có thể
bị nhốt vào một căn phòng và bị chết đói. Cặp song sinh bé nhỏ tội nghiệp
của chúng tôi đã từng biết đến một người bố và một người mẹ yêu thương
chúng rất nhiều.
Chợt tôi nghe thấy tiếng bước chân chầm chậm của Chris. Anh ấy đứng
ngập ngừng ở khung cửa, cười nửa miệng, cặp mắt xanh của anh ấy gặp
mắt tôi…và bừng sáng. Hai tay anh ấy be6 một chiếc giỏ lớn mà chúng tôi
biết rất rõ. Chiếc giỏ chứa đầy thức ăn đến nỗi chiếc nắp đậy phồng hẳn lên
chứ không phẳng nữa.
Anh ấy lấy ra hai cái bình giữ nhiệt, một cái đựng súp rau, cái kia đựng sữa
lạnh và tôi cảm thấy chết lặng, mơ hồ hy vọng. Có phải mẹ đã trở về và gởi
những thứ này cho chúng tôi? Thế thì tại sao mẹ không gọi chúng tôi xuống
dưới? Hay tại sao mẹ không tới gặp chúng tôi?
Chris bế Carrie còn tôi bế Cory vào lòng và chúng tôi múc súp đổ vào
miệng chúng. Chúng tôi cho chúng ăn một ít bánh sandwich, từng mẩu nhỏ
một, như Chris cẩn thận đút, vì sợ chúng nuốt thức ăn.
Tôi muốn nhét đồ ăn vào miệng Cory, để tôi có thể rảnh tay tống đồ ăn vào
cái bụng cồn cào của mình. Nó ăn mới chậm làm sao! Tại sao thức ăn lại
được mang tới vào ngày hôm nay mà không phải là ngày hôm qua hoặc
hôm kia? Lý do là gì? Cuối cùng khi tôi có thể ăn, tôi quá thờ ơ để vui
mừng, và quá ngờ vực để có thể yên tâm.
Chris, sau khi từ tốn ăn nửa chiếc bánh sandwich và một ít súp, bèn mở một
chiếc hộp kim loại: bốn chiếc bánh bột ngào đường lộ ra. Chúng tôi, những
đứa trẻ không được phép ăn đồ ngọt, lần đầu tiên lại được bà ngoại cho một
món bánh tráng miệng. Đây có phải là cách của bà để làm cho chúng tôi tha
thứ không? chúng tôi cứ coi là vậy, bất kể mục đích của bà là gì.
Trong tuần lễ suýt chết đói của chúng tôi, một điều đặc biệt đã xuất hiện
giữa Chris và tôi. Có lẽ nó đã nảy sinh vào cái ngày khi tôi ngồi trong bồn
nước nóng để loại bỏ lớp hắc ín và anh vất vả một cách quyết tâm để rửa
sạch hắc ín khỏi tóc tôi. Trước cái ngày khủng khiếp đó, chúng tôi chỉ là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.