NHỮNG BÔNG HOA TRÊN TẦNG ÁP MÁI - Trang 280

chút thức ăn nào, không có chút nào trừ nước để uống. Và rồi đến trận đòn,
hắc ín đổ vào tóc.
Đáng ra tôi phải nói những điều mà Chris đã nói với mẹ một cách cương
quyết.
Tôi nghĩ mẹ đã đoán ra điều này, vì mẹ ném cho tôi một cái nhìn xuyên
thấu, đầy oán giận.
- Đừng nói nữa, Christopher, rõ ràng con không phải là con nữa.
Tôi đứng phắt dậy, bước tới cạnh anh ấy.
- Hãy nhìn chúng con đi mẹ. Hãy xem làn da khoẻ mạnh, tràn trề sức
sống của chúng con có giống làn da mẹ không. Hãy chú ý đặc biệt tới hai
đứa con nhỏ nhất của mẹ đi. Trông chúng có yếu ớt không. Gò má bầu bĩnh
của chúng có hốc hác không? Tóc chúng không xỉn ư? Mắt chúng không
tối và trũng sâu ư? Khi mẹ nhìn và ý thức đầy đủ, mẹ có thấy chúng lớn lên
được bao nhiêu không, chúng có lớn một cách khoẻ mạnh không? Nếu mẹ
không thể thương xót anh Chris và con, thì hãy thương xót chúng.
- Im đi! – mẹ kêu lên, nhảy khỏi chiếc giường mẹ thường ngồi để
chúng tôi quây quần xung quanh như hồi xưa chúng tôi thường làm. Mẹ
quay đi để không nhìn thấy khuôn mặt của chúng tôi. Mẹ kêu lên nghẹn
ngào – Các con không có quyền nói với mẹ như thế. Tất cả các con sẽ chết
đói trên đường phố! – giọng mẹ đứt quãng. Mẹ quay sang bên ném cho
Chris một cái nhìn thiểu não cầu khẩn – Liệu mẹ không làm tốt nhất những
gì có thể làm ư? Mẹ sai ở đâu? Các con thiếu gì nào? Các con biết mọi sự
sẽ như thế nào cho tới khi ông ngoại các con chết mà. Và mẹ đã giữ lời hứa
của mình. Các con sống trong một căn phòng ấm áp, an toàn. Mẹ đã mang
cho các con tất cả những thứ tốt nhất sách vở, đồ chơi, trò chơi, những quần
áo tốt nhất mà tiền có thể mua được. Các con có đồ ăn ngon để ăn, và còn
cả một chiếc tivi nữa – Mẹ quay mặt nhìn thẳng vào chúng tôi, chìa tay ra
trong một cử chỉ nài xin, dường như sẵn sàng quỳ gối, rồi nài nỉ với tôi
bằng mắt – Các con nghe này, ông ngoại các con ốm đến nỗi ông phải nằm
cả ngày trên giường. Thậm chí ông không được phép ngồi vào xe lăn. Bác
sĩ của ông nói ông không thể kéo dài được, chỉ một vài ngày hoặc tối đa là
vài tuần. Cái ngày mà ông chết, mẹ sẽ tốt mở khoá cánh cửa và dẫn các con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.