NHỮNG CẬU BÉ HỎA TIỄN - Trang 144

“Con lo là phải,” Mẹ lạnh lùng bảo. “Con đã lợi dụng chú ấy. Ike với

Mary luôn dành tình cảm yêu thương đặc biệt cho con và con cũng nhận ra
điều đó mà. Con nên suy nghĩ chín chắn về hậu quả trước khi kéo chú ấy
vào cuộc chứ.”

Tôi bồn chồn lo lắng cả ngày hôm đó, đợi đến giờ đổi ca để lén đến gặp

chú Bykovski. Nhác thấy bóng chú trong cửa hàng, lòng tôi nhẹ nhõm đôi
chút. Chú đang loay hoay với bộ phận nghiền to lớn bằng thép của máy
khai thác than tự động. Nhìn thấy tôi lóng ngóng ngoài cửa, chú vẫy tôi vào
trong. “Cháu thấy không, Sonny?” chú vừa nói vừa chỉ vào bộ phận nghiền.
“Cái máy nghiền phải đá thay vì than nên bị gãy hết mấy cái răng. Chú phải
làm lại mấy cái mới này.”

Tôi bốc một cái răng bị gãy trên bàn để dụng cụ của chú rồi vân vê nó

trong tay. “Bố cháu có nói chuyện với chú chưa ạ?”

“Bố cháu rất giận,” chú nói trong tiếng rít của máy phay. “Tối nay là

buổi làm việc cuối cùng của chú. Ông ấy chuyển chú xuống khu mỏ làm
thợ vận chuyển vào ca đêm.”

Tôi nghẹn ngào trong nỗi khiếp sợ và xấu hổ. Tôi đã hành động một cách

ngu ngốc, nhưng phản ứng của Bố thì thật ghê tởm và hèn hạ. “Bố cháu là
một người độc ác nhất trong cái thị trấn này!” Tôi bùng lên trong sự giận
dữ.

Chú Bykovski dừng máy phay lại, bước tới nắm lấy vai tôi lắc mạnh.

“Cháu không được nói thế về bố mình. Ông ấy là một người tốt. Chú đã
hành động khi chưa được cho phép, chú đáng nhận lấy sự trừng phạt này.”
Nói rồi chú buông tôi ra và vỗ nhẹ lên tay tôi, nụ cười buồn thoáng hiện
trên môi. “Dù sao đi nữa, có lẽ điều này cũng tốt, chú làm công việc vận
chuyển than sẽ kiếm được nhiều tiền hơn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.