NHỮNG CẬU BÉ HỎA TIỄN - Trang 221

học tập. Bố của cậu ấy đã bị sa thải vào năm 1957, nhưng gia đình Billy
vẫn còn quanh quẩn cùng những người da đỏ trên Snakeroot. Sau lần hội
họp với BCMA tại nhà tôi, Mẹ săm soi quần áo Billy đang mặc rồi kéo cậu
ấy lại tủ quần áo của tôi và mở cửa tủ ra. Kết quả là Billy lảo đảo ra xe của
Roy Lee để về nhà với đống quần áo nặng trịch trên tay.

Auk X từ bệ phóng, kêu lên xì xì, thải ra ít khói trắng vừa đủ làm rung bộ

thăng bằng rồi một chất lỏng đặc như đường caramel ộc ra trước sự quan
sát của chúng tôi. “Tớ đã hong cả tuần rồi mà nó vẫn ướt,” tôi nói.

Quentin lắc đầu. “Tớ đã cảnh báo cậu rồi mà. Đường quá dễ hòa tan.”

Auk XI chứa chất nổ kẹo ngọt bên trong, hỗn hợp chưa bị làm ướt, bay

lên trong tiếng xì đạt tiêu chuẩn nhưng lại nổ tung, mảnh vỡ vi vút trên đầu
trong khi chúng tôi bực bội giậm chân xuống đất trong lô cốt. Chúng tôi ra
ngoài, vây quanh bệ phóng. “Phỏng đoán của tớ là chất nổ đẩy bị sụp,”
Quentin nói.

Phần thân tên lửa bị cong lại như vỏ chuối. Quentin giải thích thêm một

ít lý thuyết. “Khi tên lửa bay lên, chất nổ đẩy quá lỏng lẻo nên bị đẩy
ngược vào trong. Một lượng quá nhiều bị cháy cùng một lúc.”

“Cái miệng lỗ có lẽ bị nghẹt,” Billy nhận xét, một sự quan sát sắc sảo đối

với lần đầu tiên cậu ra căn cứ.

Chúng tôi quay trở lại khám nghiệm quả tên lửa đầu tiên. Dòng chất lỏng

trào ra bây giờ đã cô đặc lại. Tôi lấy que chọc vào đó rồi quả quyết: “Nó
chẳng thể nào rớt vào trong được.”

“Nhưng nó đã chảy ra, không biết nó còn cháy được không?” Sherman

quan sát rồi nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.