NHỮNG CẬU BÉ HỎA TIỄN - Trang 262

“Có vẻ phải cần loại dày hơn nhiều đấy,” chú Ferro đáp. Đoạn chú lấy

chiếc bút chì, chẳng hiểu vì lý do gì, đặt nó thăng bằng lên môi trên. Sau đó
chú lắc lư cái đầu và cố giữ cho chiếc bút không bị rơi.

“Vâng thưa chú,” tôi đáp trong khi vẫn bị cuốn hút bởi thủ thuật của chú.

“Bọn cháu nghĩ phải dày cỡ 2,5cm và cần khoan một lỗ ngay giữa luôn
thể.”

“Vậy là bọn cháu phải dùng loại sắt SAE 1020 rồi,” chú Ferro kết luận,

lấy cây bút chì xuống, gõ vào thái dương rồi giắt lên vành tai. Đoạn chú
nhìn lên trần nhà và nói tiếp: “Loại này có nhiệt độ nóng chảy cao và sức
căng lớn. Nhưng nó đắt đấy. Và cũng tốn nhiều thời gian để khoan và định
hình. Đi theo chú nào.”

Tôi và Quentin lò dò theo bước chân chú xuyên qua cửa hàng, mấy

người thợ máy của chú đang bận bịu với những chiếc máy khoan, máy
phay và máy tiện. Khi họ nhìn thấy chúng tôi thì đều dừng tay, nhoẻn
miệng cười và chào: “Mấy chú nhóc hỏa tiễn,” rồi họ truyền miệng nhau
câu chào đó rôm rả cả cửa hàng, lẫn trong tiếng máy rền rĩ. Chú Ferro dừng
lại ở chiếc bàn mộc và cầm lên sợi dây đo. “Chú nghĩ là còn phải bắt mấy
đinh vít vòng quanh cái vật mà bọn cháu đang nhắc đến để định vị nó. Bọn
cháu gọi nó là gì?”

“Miệng tên lửa ạ.”

“Bọn cháu còn cần phải bịt lại khe hở ở trên nữa ạ,” Quentin thêm vào.

Chú Ferro tần ngần nhìn tôi. “Bọn cháu cần một cái nắp chụp trên đầu

tên lửa ạ,” tôi “phiên dịch” lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.