NHỮNG CẬU BÉ HỎA TIỄN - Trang 276

chặt trong cái lạnh buốt giá; bà vừa bắt kịp để đưa cho tôi chiếc túi nâu
đựng cơm trưa. “Lại trễ nữa rồi, cậu Hickam nhỏ ạ!” Jack phán và lườm
tôi. Chợt thấy Mẹ tôi, ông cất tiếng chào: “Elsie, chào buổi sáng, mọi thứ
sao rồi?”

“Mọi thứ sẽ tốt hơn nếu tôi có thể khiến cho Sonny năng động hơn vào

buổi sáng, Jack ạ,” bà mỉm cười đáp.

“Chà, một ngày nào đó cậu nhỏ sẽ hiểu ra vấn đề thôi,” Jack nói, đóng

cửa xe lại. Mẹ vẫy theo và cẩn thận nhón chân bước đi trên đôi dép ở nhà.

Tôi len lỏi qua lối đi rồi chen vào chiếc ghế đã có Jane Todd và Guylinda

Cox đang ngủ gà gật. Phía bên kia là em họ của Jane - Carol Todd cùng
Claudia Allision đang ép vào người tôi. Khi băng qua thị trấn, tôi thấy lác
đác các bà đang hì hục xúc than chất lên xe đẩy để đổ vào chiếc bếp lò
Buổi Sáng Ấm Áp trong nhà. Hầu hết họ đều đi chân đất, những chiếc áo
ngủ màu nhạt ẩn hiện thấp thoáng bên dưới lớp áo len; chúng là những món
quà mà người thợ mỏ thường dành cho vợ họ vào lễ Noel trong thời kì
thịnh vượng. Mẹ thường hay nhắc về khoảng thời gian mà hai vợ chồng
còn chung sống ở một ngôi nhà như vậy ngay sau khi kết hôn. Có lần bà
phóng ra ngoài trời đông tuyết đến chỗ thùng than mà không mặc gì khác
ngoài chiếc áo ngủ làm cả toán thợ mỏ đứng sựng cả lại. Họ dừng lại và
buông lời lả lơi.

“Elsie à, Homer phải mua cho cô một cái áo khoác ngay đi thôi.” Chú

O’Leary trìu mến nói.

“Đúng là hắn phải mua ngay đi,” chú Larsen đế thêm vào, giọng có vẻ

giận dữ nhưng mắt thì lòi cả ra.

“Ây dà, Homer, anh ta thật là một chàng trai tốt số,” chú Salvadore vừa

nói vừa đặt ngón tay lên môi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.