NHỮNG CẬU BÉ HỎA TIỄN - Trang 277

Mẹ đẩy chiếc xe vào hiên nhà nhưng trên đường bà trượt chân, ngã

chổng cả hai vó lên trời, đôi dép lê đi trong nhà màu hồng lượn bay trên
không trung. Cũng còn may là lớp tuyết mềm mại đã đỡ bà khỏi một cú ngã
chí mạng, cả tấm lưng đập thẳng xuống đất. Mấy người thợ mỏ rục rịch leo
qua hàng rào tỏ ý giúp đỡ nhưng bà đã ngăn họ lại ngay, không cho phép họ
tiến thêm một bước nào nữa. Bà nói rằng mọi thứ ổn cả song không dám
nhúc nhích, vì nếu bà đứng dậy thì họ sẽ nhìn thấy được nhiều thứ nhạy
cảm khác, điều mà Mẹ không muốn tí nào, kể cả đối với Bố. Cứ thế bà ngồi
thừ người ra đấy, làm tan chảy cả lớp băng bên dưới đến khi mấy người thợ
mỏ bỏ đi sau mọi nỗ lực yêu cầu được giúp đỡ bất thành. Ngay sau đó, bà
chạy vụt vào nhà. Cả ngày hôm ấy, vì xấu hổ, bà thậm chí không ló mặt ra
khỏi cửa. Đến khi Bố về, bếp lò Ấm Áp Buổi Sáng tuyệt nhiên lạnh tanh.

“Sao em không giữ cho lò sưởi hoạt động?” ông càu nhàu, mở cửa lò ra,

nhìn vào đống tro tàn trên vỉ. “Anh làm việc vất vả cả ngày, khi về nhà, anh
mong đợi được cảm nhận được một thứ gì đó đang cháy trong cái bếp lò
này chứ.”

“Anh muốn có gì đang cháy trong này hả?”

“Đương nhiên rồi.”

“Được thôi.” Mẹ lên lầu và trở xuống với chiếc áo ngủ trong tay và cả

đôi dép lê, nhét chúng hết vào bếp lò rồi nổi lửa. “Hài lòng chưa?” Bà hỏi.
Sau khi nghe thuật lại mọi chuyện xảy ra, Bố còn châm dầu vào lửa khi nói
ngôi nhà có mùi khó ngửi suốt nhiều ngày cho mà xem. Và theo Mẹ kể lại
thì ngay năm sau, nhà tôi được ưu tiên gắn lò sưởi.

Có thêm khoảng 12 đứa nữa lên xe buýt tại New Camp và đến

Substation thì Roy Lee cũng có mặt. Cậu ấy có bài thuyết trình trong lớp
nên bắt đầu thực tập với nhỏ Linda Bukovich buồn chán. Khi Carlotta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.