NHỮNG CẬU BÉ HỎA TIỄN - Trang 52

Mặt tôi đỏ bừng lên trước sự khoác lác của Roy Lee. Tôi chưa bao giờ

ngồi với bất cứ cô gái nào ở băng ghế sau xe hơi hay một nơi nào khác cả.
Duy nhất một lần tôi hôn lên trán của Teresa Anello sau khi nhảy một bản
nhạc lúc còn học tiểu học, chỉ có vậy thôi! Tôi quay lại với con giun, cắt
một đường nữa và cắm đinh định vị xác con giun rồi ghi chú một cách tỉ
mỉ. Tôi thầm nghĩ, Roy Lee thật chẳng hiểu gì cả, Dorothy không phải là
một cô gái bình thường. Chẳng nhẽ cậu ấy không thấy nàng là một tuyệt tác
hoàn hảo của Chúa? Nàng phải được tôn thờ, không phải chỉ để sờ mó. Tự
vui sướng với giấc mơ ban ngày của mình, tôi cắt rồi ghi, ghi rồi cắt đầy
hứng khởi. Tôi làm cả phần việc cho Dorothy và chắc còn hơn thế nữa.
Trong khi thực hiện xong phần việc còn lại trên con giun ngâm phoọc môn
trương phình đó, tôi quyết định rằng sẽ giành lấy Dorothy về mình.

Roy Lee lảng vảng quanh bàn, nhìn chằm chặp vào biểu hiện hân hoan

của tôi và thốt lên ai oán: “Thượng Đế ơi! Cậu yêu mất rồi!”

Emily cũng đồng tình từ phía bên kia bàn: “Mình nghĩ cậu đúng, việc

này nghiêm túc rồi đấy”.

“Rồi đây cuộc tình như lá bay xa, con tim than khóc vỡ òa đúng không?”

Roy Lee ngâm nga cứ như một chuyên gia tình yêu đang chất vấn một
người khác vậy.

“Không còn nghi ngờ gì nữa!” Emily đáp lại. “Sonny à, hôm này là ngày

gì, này, Sonny, cậu nghe không?”

Tôi bỏ mặc họ. Chỉ còn cái tên Dorothy Plunk cứ vang lên liên tu bất tận

trong bản nhạc của lòng tôi. Dorothy Plunk, Dorothy Plunk.

NHỮNG BẬC THỀM của Big Store luôn là nơi thường xuyên tụ tập của

cánh thợ mỏ vừa tan ca, ở đây họ nghỉ ngơi, nhai thuốc lá rồi cùng nhau tán

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.