NHỮNG CẬU BÉ HỎA TIỄN - Trang 74

muốn con chứng minh rằng mẹ đúng và ông ấy hoàn toàn sai. Yêu cầu này
có quá đáng không con?”

Mẹ lại thở dài lần nữa trước khi tôi kịp đáp lại, lướt mắt qua hàng rào đã

bị thiêu rụi, lầm lũi bước qua tôi tiến thẳng vào nhà. Tôi nhẹ nhàng rút chân
ra khỏi đầu Dandy, tránh cho nó khỏi giật mình rồi rời bậc thềm. Đứng chơ
vơ trong khoảng tối ở góc sân, bóng núi bao trùm lấy tôi, tôi cố gắng hệ
thống và suy ngẫm lại tất cả những gì Mẹ nói. Dandy đứng dậy, rụt rè bước
lại gần và liếm tay tôi. Nó bây giờ là một con chó già ngoan ngoãn. Còn về
phần Poteet, nó đã thôi không còn đuổi bắt dơi nữa và nằm thiu thiu ngủ
dưới gốc cây táo sau nhà.

Khi tôi vào trong nhà, Bố vẫn còn ôm lấy chiếc “hắc phôn”. Bố luôn

dùng thán từ khi nói chuyện điện thoại với người ở công ty: “Cho Số 4 hoạt
động ngay lập tức!”. Số 4 là một trong những cái ống thông gió khổng lồ
nằm trên mặt đất dùng để dẫn không khí xuống hầm mỏ. Người nào đó ở
đầu dây bên kia đang không làm đúng theo yêu cầu của Bố. “Bây giờ tôi
rời nhà đến đó đây, phải làm cho nó hoạt động khi tôi đến nơi, nghe chưa!”
Bố dập máy một cách thô bạo. Tôi nhìn Bố mở toang tủ quần áo, chộp lấy
áo khoác và mũ. Ông vụt qua tôi, không thèm liếc nhìn như tôi chẳng hề
hiện diện rồi đi qua cửa sau. Tôi nghe tiếng cửa lách cách mở rồi đóng lại
và Bố mất hút vào trong màn đêm sâu thẳm.

Tôi lên lầu, thấy Mẹ đang đợi mình trong phòng lớn. Bà chưa yên lòng

với tôi: “Con có hiểu được chút nào từ những gì mẹ nói tối nay không?”

Hình như tôi đang đờ đẫn lắm. “Dạ...”, tôi bắt đầu nói.

“Ôi Chúa, Sonny con ơi!” Mẹ rên rỉ một cách giận dữ. Mẹ đặt ngón tay

lên mũi tôi: “Mẹ-đặt-niềm-tin-vào-con-đấy!”, từng chữ thốt ra dằn mạnh
cùng từng nhịp gõ. “Cho Bố thấy là con có thể đạt được một thành tựu nào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.