NHỮNG CẬU BÉ HỎA TIỄN - Trang 97

Theo tớ quan sát, cậu có tư chất... lãnh đạo, điều mà tớ không có”. Cậu
nhìn chằm chặp vào tôi. Ánh mắt thật mãnh liệt, như tia lửa đạn vậy.
“Những thằng khác sẽ tuântheo lệnh cậu.” Quentin nói tiếp. “Còn nữa, cậu
là con của quản đốc của Coalwood, dư sức thu thập những nguyên vật liệu
cần thiết.”

Ánh mắt hình tia lửa đạn làm tôi muốn tránh đi chỗ khác nhưng tôi vẫn

không nhúc nhích. “Mục đích của cậu là gì?” Tôi hỏi gặng.

“Hô hô!” cậu chàng cười phá lên. “Giống như cậu thôi, bạn già ạ! Nếu tớ

biết chế tạo tên lửa, tớ sẽ có cơ hội đến Cape làm việc.”

“Cậu phải vào đại học trước chứ.” Tôi nhắc nhở Quentin.

“Tớ sẽ vào đại học,” cậu quả quyết. “Nhưng cũng chẳng có hại gì nếu tớ

có kinh nghiệm thực tiễn về chế tạo tên lửa, đúng không.” Nói xong
Quentin chìa tay ra. “Sao, cậu muốn hợp tác không?”

Từ lúc tôi bắt đầu sự nghiệp chế tạo tên lửa đến nay thì đây là lời đề nghị

hấp dẫn nhất, dù sao đi nữa tôi vẫn cảm thấy có gì đó miễn cưỡng. Tôi
không có danh tiếng gì cho lắm ở Big Creek song ít ra cũng còn hơn
Quentin. Nhưng mặc cho tôi bất động, Quentin tự chộp lấy tay tôi, bắt lấy
bắt để. Tôi rụt nhanh tay lại rồi nhìn quanh xem có ai để ý đến mình không.
Tôi biết chắc rằng nếu ai đó trong đội bóng bầu dục trông thấy cảnh tôi
nắm tay Quentin thì họ sẽ lại gán cho tôi những điều không lấy gì làm thơm
tho.

“Rồi, vậy cậu biết gì nào?” Tôi hỏi gặng, mặt hiện rõ sự ngại ngùng.

“Bình tĩnh nào bạn già.” Cậu chàng nói. “Mọi chuyện sẽ sáng tỏ ngay

thôi”. Cậu ngả người ra sau, hít một hơi thật sâu rồi bắt đầu thao thao bất
tuyệt như đang trực tiếp đọc mọi thứ từ một cuốn sách nào đó ra vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.