NHỮNG CÂU CHUYỆN HÀI HƯỚC NHẤT - Trang 103

- Ta phải đi tới chỗ cây bạch đàn cổ thụ, sau đó ta còn chút việc phải giải

quyết. Cháu về đi. Cấm không được đi theo ta.

Ông lò dò từng bước ra đường rồi biến mất ở quãng đường rẽ.

Mọi chuyện thật là lạ lùng. Hai ông già bắn nhau rồi chửi bới trách móc

nhau về những chuyện mà họ không thể gây nên được. Đang nửa đêm thì
cụ nào lại đi lang thang thổi khèn bạch đàn kia chứ. Tôi nhất định phải tìm
cho ra việc này. Vì thế tôi bám theo chân ông tôi, luồn lách sau những bụi
cây để ông không phát hiện được.

4

Vì ông bị trẹo mắt cá chân, chỉ nhích từng bước một nên tôi không khó

khăn gì để theo kịp ông. Sau khoảng một giờ đồng hồ ông tới chỗ mấy cây
bạch đàn cổ thụ mọc đan xen với nhau thành một cụm. Hôm qua ông đã chỉ
cho tôi chỗ này. Điều làm tôi chú ý là những cành ở dưới dường như đã bị
bò ăn không còn một cái lá nào. Ông tôi dùng gậy đập vào cành bạch đàn
làm một chiếc lá rụng xuống. Ông đặt chiếc lá lên môi và thổi. Âm thanh
trong sáng của điệu nhạc lan tỏa ra hướng đường cái. Ông tôi nhét cái lá
vào túi và cười gằn. Sau đó ông quay ra đường. Tôi biết ông định đi đâu.

Đúng như tôi dự đoán. Sau một giờ lò dò từng bước ông mới tới nhà ông

Foxy. Lúc đó ông Foxy đang chĩa ống nhòm quan sát nhà ông tôi. Ông tôi
nằm rạp xuống bò cả hai chân hai tay sau những hàng cây. Khi tới gần nhà
ông Foxy, song vẫn còn ở ngoài tầm nhìn, ông tôi lấy cái lá bạch đàn và
chơi bài Click go the Shers. Ông tôi thổi khèn lá thật tuyệt diệu. Tôi hoàn
toàn không biết là ông mình lại có khiếu âm nhạc đến như vậy. Tiếng nhạc
của ông vẫn rất mạnh mẽ, lắng đọng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.