NHỮNG CÂU CHUYỆN HÀI HƯỚC NHẤT - Trang 145

Sau bữa trà, tôi lên phòng mình và nghĩ về rắc rối của mình. Tôi kiểm ra

đám lông mu.

Sẽ thế nào nếu tôi đọc câu thần chú và tập trung thật cao độ? Có thể tôi

sẽ làm cho đám lông mu biến mất bằng cách nghĩ đến việc chúng biến mất.
Đó là một ý hay nhưng cũng thật nguy hiểm. Nhỡ có gì sai thì sao? Nhỡ tôi
có vô tình làm cho cái ở bên dưới biến mất thì sao? Thế thì thật tệ.

Hay là lông chỗ khác biến mất thì sao? Lúc ấy tôi sẽ bị trọc đầu. Không

có tóc trên đầu trong khu có quá nhiều lông phía dưới. Không, làm thế mạo
hiểm quá. Mặc dù rất kính trọng các thầy tu nhưng tôi chẳng muốn giống họ
một tí nào. Tôi phải tìm cách khác để làm đám lông mu đó biến mất. Tôi
vẫn chưa đủ thành thạo với câu thần chú để mạo hiểm thay đổi ngoại hình
của mình.

Chắc chắn phải có cách nào đó để thoát khỏi đám lông mu xấu xa này.

Một ý nghĩa nảy ra trong đầu tôi. Cạo chúng đi. Ngày nào bố cũng cạo

mặt đấy thôi. Tôi có thể cạo đám lông mu của mình đi. Sao trước đây tôi
không nghĩ ra nhỉ. Thật là đơn giản.

Tôi lẻn vào phòng bố mẹ và mượn cái máy cạo râu điện của bố. Nó sẽ

làm nốt phần còn lại. Tôi cắm cái máy cạo râu vào ổ điện và nó bắt đầu kêu
rè rè như thể cả một tổ ong đang bay ấy. Tôi tụt quần ra và bắt đầu cạo.

- Ối, ối. Ối. Ối. Ối. – Đau khủng khiếp. Những cái lông dài bị mắc lại

trong máy cạo râu. Nó khiến cho cái máy cạo râu bị kéo xiết và cắt vào da
thịt tôi. Nước mắt tôi trào ra. Tôi rú lên như điên và thò tay tắt công tắc.
Tạch. Nó đã được tắt. Cơn đau dừng lại. May quá. Nhưng tôi vấn có rắc rối.
Cái máy cạo râu đang kẹt dính lấy người tôi. Lông đang lòi ra phía bàn cạo.
Cái máy cạo râu bằng điện treo lủng lẳng trên người tôi hệt như một con
chó đang ngoạm chiếc giày vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.