NHỮNG CÂU CHUYỆN HÀI HƯỚC NHẤT - Trang 161

Điều đáng buồn cười là bọn trẻ không cười nhiều lắm. Tôi kéo quần lên

và bắt đầu đi khỏi cầu.

Blue chạy ào đến và vòng tay quàng lấy người tôi.

- Giỏi lắm, Adam. – Một bạn gái có mái tóc đen hét to.

- Giỏi đấy, Hill. – Một giọng khác vọng ra.

Có rất ít đứa chạy ra và vỗ lưng tôi. Chúng đều vui mừng vì người đó là

tôi chứ không phải chúng phải làm việc đó.

Kevin Grunt không thích chuyện đó. Không thích một chút nào.

- Thật thảm hại. – Đó là tất cả những gì cậu ta nói. Rồi cậu ta cùng lũ

bạn của mình đi thẳng xuống cuối đường.

Tôi mừng vì mọi chuyện đã qua rồi.

Ngoại trừ là việc đó chưa qua hẳn. Chưa qua hẳn về lâu dài. Chắc chắn

sáng mai tôi sẽ bị gọi lên phòng thầy Bellow. Có thể thầy ấy sẽ đuổi tôi ra
khỏi trường. Nhỡ thầy ấy báo cảnh sát thì sao nhỉ. Chổng mông trần vào
người khác có khi còn phạm luật ấy chứ.

Khi tất cả bọn trẻ đều đi khỏi. Tôi gỡ băng ở tay ra và đi về nhà.

- Ngày đầu tiên ở trường thế nào con? – Bố hỏi.

Tôi mỉm cười yếu ớt. Tôi không thể kể cho bố nghe những gì mình đã

làm. Bố sẽ cảm thấy hổ thẹn về điều đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.