NHỮNG CÂU CHUYỆN HÀI HƯỚC NHẤT - Trang 169

- Vâng, gì đấy ạ? – Tôi hỏi trong điện thoại

Tôi lắng nghe. Tôi vui vẻ lắng nghe. Đó là bà giám đốc Bảo tàng Quốc

gia.

- Hôm nay tôi đi về cùng thầy Bellow. – Bà ấy nói. – Và một bức tranh

chìa ra trước mặt tôi từ bụi rậm. Một bức vẽ rất lạ thường. Tôi tin rằng cháu
là một họa sĩ. Một họa sĩ vẽ tay trái theo như lời họ nói với tôi.

- Thưa, vâng. – Tôi lúng túng

- Nó thật đẹp. – Bà giám đốc nói. – Tôi muốn cháu trao cho chúng tôi

một bức tranh nào đó để treo trong triển lãm.

Ôi, khỏi nói tôi sung sướng đến mức nào. Bố rất tự hào. Bố ra ngoài và

mua về cho tôi một cuốn sách kể về họa sĩ Van Gogh, người đã tự cắt tai
mình. Thật khó để đọc những chữ viết trong đó. Nhưng thật vui là tôi đã bắt
đầu đọc được chúng. Vì tôi cần phải biết câu chuyện kết thúc như thế nào
mà.

Blue cũng rất tự hào về tôi. Cậu nói:

- Cậu quả là thiên tài, Adam, nhưng cậu may đấy. Làm sao thầy Bellow

lại biết đó là cái mông trần của Grunt chứ? Và cấu đã vẽ cái gì lên đó vậy?

Blue cười ầm lên khi nghe thấy câu trả lời của tôi.

- Tớ vẽ một khuôn mặt. – Tôi nói. – Một khuôn mặt với một cái mũi dài.

Tớ nghĩ thầy Bellow nhìn là nhận ra đó là ai ngay mà.

Trần Thị Thu Hiền dịch

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.