NHỮNG CÂU CHUYỆN HÀI HƯỚC NHẤT - Trang 171

- Con chả ngửi thấy mùi gì cả. – Tôi nói.

- Con cứ thử hít vào xem nào. – Bố khụt khịt mũi.

Đã thế em gái tôi, Libby, lại còn đế thêm vào:

- Cáo thì có bao giờ ngửi được mùi của nó đâu. – Nó nói với một cái mũi

nhăn lại.

Để tôi nói về chuyện tồi tệ này. Tôi đến phát ốm với họ vì lúc nào cũng

giở trò đó mỗi khi tôi cởi giầy. Tôi nhét đôi tất vào đôi giầy thể thao và
uỳnh uỵch bước về phòng mình. Tôi quẳng mình lên giường và nhìn quanh
phòng. Garlic đang chạy quanh trong lồng của nó. Tôi chạm nhẹ ngón chân
cái vào thanh chắn lồng.

Garlic là con chuột cảnh của tôi.

- Ít nhất thì cũng có mày thích tao. – Tôi nói.

Con chuột nhỏ chẳng nói gì cả. Không có gì ngoài một tiếng rít nho nhỏ.

Thực ra thì đang có cái gì đó khác thường. Garlic hít hít, đánh hơi trong
không khí. Rồi nó nhắm tịt hai mắt và lăn đùng ra.

Tôi chạy lại và vỗ vỗ vào cái lồng. Không có gì xảy ra cả. Không, dù chỉ

là một cử động nhỏ. Mới đầu tôi nghĩ nó chết rồi nhưng sau đó tôi để ý thấy
xương sườn của nó nhấp nhô. Nó vẫn đang thở.

Tôi chạy ta khỏi phòng để tìm bố. Nhưng ngay khi vừa chạy đến cửa

phòng, tôi thấy Garlic ngồi dậy và hít hít mũi. Nó ổn rồi. Tôi chạy ngược lại
chỗ nó. Nó bắt đầu lảo đảo như thể bị say ấy. Rồi nó đổ sụp xuống và ngất
lịm đi. Tôi đi ra xa và đứng ở một góc phòng chờ đợi. Garlic ngồi dậy và
chạy quanh một cách vui vẻ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.