NHỮNG CÂU CHUYỆN HÀI HƯỚC NHẤT - Trang 174

Tôi không thể chịu đựng thêm được nữa. Cả thế giới này đang chống lại

tôi. Bố lại bắt đầu trêu chọc tôi. Garlic thì ngất lịm đi. Fluffer thì cũng
chung số phận. Ohda chỉ còn dám rên rỉ. Ngay cả những con vật đó cũng
không thích tôi.

Tôi chạy vọt ra khỏi nhà và đóng sầm cửa lại. Tôi cứ cắm đầu chạy

xuống phố mà không biết mình chạy đi đâu. Nước mắt tôi trào ra. Tôi rất
yêu động vật. Như thế thật không công bằng. Tôi sinh ra đời với đôi chân
bốc mùi khủng khiếp. Tôi thật vô phương cứu chữa rồi.

Một lát sau, tôi thấy mình đã chạy ra đến bãi biển. Thủy triều đã dâng lên

và nước biển đã chia đảo Rùa ra khỏi bờ. Tôi cảm thấy khá hơn một chút.
Đảo Rùa. Môn thể thao yêu thích của tôi. Và chỉ ba tháng nữa thôi, vào
tháng Mười Một, điều yêu thích của tôi sẽ đến.

Shelly già cỗi, một trong những con rùa biển cuối cùng của Nam Thái

Bình Dương, sẽ lê người lên bờ để đẻ trứng. Nếu bạn may mắn và biết chọn
chỗ quan sát bạn có thể có mặt ở đó khi con rùa lên bờ. Năm nào cũng vậy,
vào ngày 20 tháng Mười Một, con rùa đó cũng bò lên đó để đẻ trứng.

Trước đây, cứ vào mùa hè, dễ phải có đến hàng trăm con rùa bò lên bãi

biển này. Nhưng người ta đã bắt chúng để nấu súp. Và cả ăn trộm trứng của
chúng nữa. Bây giờ dường như chẳng còn con rùa nào cả. Tôi biết nơi
Shelly già cỗi sẽ bò vào bờ. Nhưng tôi không nói với một ai. Không một ai
cả. Shelly già cỗi dễ phải đến hai trăm tuổi rồi ấy. Tôi không thể chịu nổi
nếu có chuyện gì không hay xảy đến với nó. Và cả trứng của nó nữa.

Những con chim mòng biển sà xuống và quây thành một bầy lớn trên bãi

cát. Tôi đi lại phía chúng. Khi tôi đến gần chúng bắt đầu gục xuống. Lần
lượt hết con này đến con kia, chúng nằm la liệt trên bãi biển như những xác
chết ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.