NHỮNG CÂU CHUYỆN HÀI HƯỚC NHẤT - Trang 206

Tôi nhắm chặt mắt lại, cố giả vờ như điều đó không xảy ra. Nhưng nó đã

xảy ra.

Sau một lúc lâu thật lâu, bức tường bắt đầu quay chậm lại. Dần dần,

chúng tôi cũng xuống đến gần sàn nhà. Cuối cùng cái trục quay cũng dừng
lại. Và tôi đang đứng trên sàn ngày trước một khoảng tường ướt và bẩn.
Chân và váy của tôi ướt sũng. Mẹ và tôi lê người ra ngoài và nheo mắt
trước ánh nắng mặt trời.

Simon sắp chết rồi. Anh ấy sẽ phải nhớ đời. Tôi sẽ bắt anh ấy trả giá cho

chuyện này.

Trước khi tôi kịp tóm lấy Simon để bóp cổ anh ấy thì mẹ tôi đã tóm chặt

lấy hai vai anh ấy và lắc lấy lắc để đến khi đầu anh ấy sắp rụng ra mới thôi.

- Con đã phá hỏng ngày hôm nay. – Mẹ hét lên. – Giờ thì mẹ phải đưa

các con về chỗ bố để Misty có thể thay quần áo.

Tất cả chúng tôi lên xe về nhà mà không ai nói một lời nào nữa. Tôi cực

kỳ tức giận. “Em sẽ bắt anh phải trả giá, Simon. – Tôi tự nhủ. – Em sẽ bắt
anh phải trả giá cho chuyện này. Nếu như có việc gì em phải làm thì đó là
bắt anh phải đền tội.”

5

Mẹ thả chúng tôi xuống cổng và lái xe đi. Khi chúng tôi đi vào đường lái

xe vào nhà, tôi thấy khuôn mặt lo lắng của bố thò qua cửa sổ. Tôi cũng thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.