NHỮNG CÂU CHUYỆN HÀI HƯỚC NHẤT - Trang 211

trồng những cây cà chua lên trên nấm mồ đó. Và buộc chúng vào một cái
cọc. Ông ta đang cố làm cho người khác tưởng rằng đó là một cái vườn đích
thực. Nhưng ông ta không thể lừa được tôi. Tôi biết rõ đó là một cái mộ.

Nhưng ngôi mộ thật đáng sợ. Có thể đây chẳng phải là một ý hay. Sẽ thế

nào nếu ông Grungle đang ở gần đây thì sao ? Ông ta đang quan sát. Ông ta
đang chờ đợi. Tôi ngoái nhìn ra phía sau. Có cái gì vậy ? Chẳng có gì cả.
Những suy nghĩ khủng khiếp xuất hiện trong đầu tôi. Nếu ông Grungle mà
tóm được tôi thì tôi xong đời rồi. Ông ta sẽ trồng cây gì lên mộ tôi đây ?

Chạy, chạy, chạy thôi. Không, phải ở lại chứ. Tôi sẽ chẳng bao giờ ngủ

được vào ban đêm nếu bí mật chết người kia chưa được khám phá. Tôi
nhoài người ra phía vườn ra. Tôi hít một hơi thật sâu, tôi rẽ những cái cây
con và cọc ra. Rồi tôi bắt đầu đào.

Đó là một công việc rất chậm chạp và nặng nhọc. Trong khi đào, tôi bắt

đầu nghĩ ngợi lung tung. Tôi sẽ tìm thấy cái gì nhỉ ? Sẽ thế nào nếu đột
nhiên tôi đào lộ ra một cái bàn tay trắng toát kinh khủng. Sẽ thế nào nếu tôi
đào trúng một cái mũi ? Sẽ thế nào nếu ở dưới đó là một cặp mắt người chết
trợn trừng nhìn tôi ? Với đầy đất trong hốc mắt.

Tôi đào ngày càng chậm. Tôi không muốn tìm thấy bà Grungle. Nhưng

một con người khác của tôi lại càng muốn tùm thấy bà ấy. Tôi sợ quá rồi.
Có tiếng kêu sột soạt trong bụi cây. Cái gì vậy ?

- Á … á … á … - Tôi hét lên. Một cặp mắt. Một cặp mắt của ai đó. Đang

nhìn tôi từ trong bụi rặm.

Tôi quăng cái xẻng xuống đất và bỏ chạy. Tôi cứ hét, hét và hét mãi.

Nhoáng một cái tôi đã chạt đến rồi vụt qua hàng rào trước cả khi bạn kịp
chợp mắt. Tôi trèo qua cửa sổ và leo lên giường trước cả khi bị kịp bật ngón
tay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.