Và tôi đã làm thế. Đúng vậy, tôi đã làm thế.
TOÂI COÁ YÙ LAØM THEÁ.
Tôi tè ướt hết cả quần. Dòng nước âm ấm tuyệt vời đang chảy giữa hai
chân tôi.
- Reng, reng, reng, reng. – Tiếng kêu thật khủng khiếp. Nó như tiếng còi
hú ở xe cảnh sát, xe cứu thương và xe cứu hỏa cùng kết hợp lại ấy.
Kẻ đột nhập giật mình đứng thẳng dậy, đổ sầm vào cửa sổ và ngã nhào
xuống sàn nhà.
Bố chạy bổ vào phòng.
- Cái gì ở … ? – Bố nói. Rồi bố nhìn thấy hình người trên sàn. Chúng tôi
cùng nhìn xuống. Sẽ là ai trong cái mũ kín cổ đây ? Có phải là Simon
không ? Hay là ông Grungle ? Đó là một người đàn ông hay là một cậu bé ?
Bố cúi xuống và kéo cái mũ ra. Cả hau bố con tôi đều mở to mắt để nhìn.
Đó không phải là một người đàn ông. Và đó cũng không phải là một cậy bé.
Đúng lúc đó Dimon ào vào phòng và nhìn tên trộm.
- Bà Grungle. – Anh ấy hét to.
Đúng vậy, BAØ GRUNGLE. Bà ta không chết. Bà ta không bị chôn. Bà
ta đang nằm trên sàn. Cái vòng cổ kim cương của bà ta lấp lánh trong ánh
trăng.