Cả bọn cười rũ và gọi tôi là thằng tia tí hin. Nhưng tôi cóc cần. Vì giờ
phút này mà tôi đã cất công rèn luyện suốt mấy ngày qua.
Chà, đái thế mới là đái. Tôi đã đái vọt cao hơn tất cả những đứa khác,
cao hơn cả đầu mình. Cả bọn căng mắt ra nhìn và vô cùng thán phục. Bọn
chúng reo lên:
- Chà, giỏi thật, giỏi thật.
Riêng anh Sam hoàn toàn tỏ ra không phục một tí nào. Anh ấy giận dữ
như muốn nhảy vọt lên tới tận mái nhà.
Y như tôi vậy. Chỉ có điều với một lý do hoàn toàn khác.
Nguyễn Xuân Hoài dịch
1
Bố và tôi đang tè trong vườn. Bố đứng đó, im lặng dưới ánh trăng và
lắng nghe tiếng nước tiểu rơi lách tách trên cỏ. – Thật nên thơ. – Đó là
những từ duy nhất có thể dùng để diễn tả việc có thể đứng tè trên vườn sau
nhà mình.
Tôi kéo khóa quần lên. – Thật kỳ diệu. – Tôi nói.