NHỮNG CÂU CHUYỆN HÀI HƯỚC NHẤT - Trang 234

nữa thật sâu và bắt đầu giải thích.

2

Chuyện thế này, con đã có người bạn đó. Mọi người gọi cậu ấy là Người

Giấy. Cậu ấy không mặc quần áo bằng vải mà quần áo cậu ấy được làm từ
những tờ báo. Cậu ấy quấn báo quanh tay, chân và buộc chúng lại bằng
những sợi dây. Vào mùa đông cậu ấy mặc rất nhiều báo và vào mùa hè thì
cậu ấy bỏ bớt mấy tờ ra.

Người Giấy không tin vào tiền bạc. Cậu ấy không mua thứ gì cả. Cậu ấy

nghĩ mọi người nên giảm bớt nhu cầu đi. “Tớ không cần xe hơi. – Cậu ấy
bảo con. – Một ngôi nhà hay là một cái máy giặt. Tớ có những ngôi sao. Có
những luồng gió biển mát lành. Tớ có chim trời. Và cá biển. Tớ không cần
ti vi. Không cần khi mà ngày nào tớ cũng xem những đám mây kể cho tớ
nghe những câu chuyện khác nhau”.

Đó là cách Người Giấy vẫn sống. Cậu ấy không quan tâm những người

khác nghĩ gì. Cậu ấy có những suy nghĩ riêng của mình.

Cậu ấy sống trong một cái lều bằng vỏ cây ngay rìa một mỏm núi nhìn ra

biển. Thảm của cậu ấy làm bằng giấy. Ga trải giường của cậu ấy bằng giấy.
Và bạn cậu ấy là những con thú hoang sống gần mỏm núi.

Bọn trẻ ở trường nghĩ là cậu ấy bị điên. Khi chúng thấy cậu ấy đi lại với

bộ quần áo giấy, chúng chế giễu cậu ấy. Tất nhiên là từ một khoảng cách đủ
an toàn. Chúng giả vờ là chúng muốn mua một tờ báo. Hoặc là hỏi cậu ấy
về món cá và khoai tây chiên. Nhưng thực ra chúng rất sợ cậu ấy. Không ai
đến gần lều của cậu ấy ngoại trừ con. Con là bạn cậu ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.