NHỮNG CÂU CHUYỆN HÀI HƯỚC NHẤT - Trang 26

Cậu gật đầu. Cậu đã làm thế. Cậu không từ chối. Cậu đồng ý gặp tớ ở

đây. Không nói thêm một lời nào. Mà chỉ gật đầu thôi.

Và cậu đã đợi như tớ đã nói. Chỉ hai đứa chúng mình. Cách xa chỗ khu

mua bán ở bãi đậu xe sau khi mọi người đã về nhà hết. Tớ đã phải đi bộ
suốt chặng đường. Tớ không thể vừa cầm cái bình đựng cá vừa đi xe đạp
được đúng không? Tớ phải mất một tiếng đồng hồ mới đến được đây, Jill ạ.

Vậy là cuối cùng tớ cũng đưa quà tặng của mình ra. Tớ chờ đợi cậu nói:

“Ôi, cám ơn, Jeremy. Cậu không nên mua nó. Những con cá loại này rất
hiếm. Cậu có nó ỏ đâu vậy? Cả đống tiền đấy. Cậu thật là một người tuyệt
vời.”

Tớ chờ đợi cậu rướn người lên và hôn tớ với đôi môi mềm mại ấy. Ngay

cả một nụ hôn nhẹ trên má với tớ cũng tuyệt vời lắm rồi.

Nhưng cậu cứ mặc cho tớ đứng đó, mắt nhắm nghiền mà chẳng thèm nói

gì cả. Cậu rất giỏi trong việc giữ im lặng mà. Đúng không?

Cậu có biết lúc đó tớ cảm thấy thế nào không? Thật ngu ngốc. Thật lố

bịch. Cực kỳ ngớ ngẩn. Tớ thấy mặt mình nóng bừng lên. Cậu còn không
thèm có lấy một lời cảm ơn.

Tớ quá xấu hổ đến nỗi mà tớ phải chạy đi và trốn sau toilet nam. Cậu có

tin được không? Thật đáng chán. Tất cả toilet đều đóng cửa. Nhưng nếu tớ
có thể vào được bên trong chắc tớ phải chúi đầu vào bồn cầu vì nhục nhã
mất.

Nhưng rô tờ dừng lại và nghĩ. Nghĩ một chút. Thôi được, thôi được. Cô

ấy đã từ chối mình. Nhưng con cá thì vẫn còn đó. Con cá bảy màu ngu ngốc
ấy vẫn còn đó, Jill không có ý định giữ nó. Vậy thì mình sẽ mang nó trở lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.