NHỮNG CÂU CHUYỆN HÀI HƯỚC NHẤT - Trang 285

- Không ạ. – Tôi nói. Tôi ngại không muốn nói ra. Nhỡ tôi nhầm thì sao.

Tôi chỉ liếc nhanh có một cái thôi mà.

- Tôi có ý này. – Mẹ nói. – Chúng ta sẽ để chỗ thức ăn cho mèo vào

trong một cái xoong bên ngoài cửa phòng. Ngay khi Knuckles ra ngoài để
ăn, Russell sẽ lẻn vào và khóa nó bên ngoài.

- Em không biết nữa. – Chú Russell nói. – Nó di chuyển nhanh lắm.

- Con sẽ làm việc đó. – Tôi nói. – Con phải cứu những con chim đó.

Chúng có thể là những con cuối cùng của một loại nào đấy. Chú Sam đã rất
tin tưởng con.

- Không. – Chú Russell nói. – Chú sẽ làm việc đó.

Mẹ cho hai miếng thịt cừu sống vào trong một cái xoong và đặt nó bên

ngoài phòng ngủ của tôi. Knuckles nhìn lên và hít hít đánh hơi. Nhanh như
một con chó đua, nó xẹt lại chỗ cái xoong và chộp lấy miếng thịt.

Không ai trong số chúng tôi nhúc nhích. Tất cả chúng tôi đều quên việc

đóng cửa. Tất cả chúng tôi đều trố mắt ra nhìn hai con chim. Chúng đã có
lông. Cái mỏ của chúng thật lớn. Chúng đang kêu quang quác đòi ăn.

Knuckles chộp lấy những miếng thịt sống đó. Nhưng nó không ăn. Nó

quay lại và đưa cho mỗi con chim một miếng. Chúng ngấu nghiến miếng
thịt như điên. Knuckles chỉ đứng yên và nhìn. Cứ như thể nó bị thôi miên
ấy. Hay là bị bùa mê vậy. Chẳng mấy chốc miếng thịt chỉ còn lại xương.
Gặm sạch hoàn toàn.

- Chẳng phải là nó rất tốt bụng sao? – Cô Marjory nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.