NHỮNG CÂU CHUYỆN KỲ LẠ NHẤT - Trang 132

- Đúng. Đúng. Linda. Con gái ta đấy. Con bé chưa bao giờ nghe một ai

trên trái đất này nói , ngoại trừ ta. Cậu là người duy nhất ngoài ta mà nó từng
nói chuyện với.

- Ý ông là cô ấy không đi học?

- Không.

- Không đi mẫu giáo?

- Không.

- Không đi mua sắm hay ra bãi biển?

- Không. Nó chưa bao giờ ra khỏi nhà này cả.

- Nhưng tại sao? – Raph tức giận hỏi. - Để làm gì chứ?

- Đó là một thí nghiệm, chàng trai ạ. Con bé đã học rất nhiều từ sai. Do nó

nghe ta nói những từ sai đó. Tất cả mà không phải là một bài học đơn lẻ. Ta gọi
“lên “ là “xuống “, “xuống “ là “lên “. Ta gọi “đường “ là “muối “. “ Có “ là
“không “, “không “ là “có “. Việc này diễn ra từ khi nó còn nhỏ xíu. Ta đã dạy
nó nói hàng ngàn từ sai. Con bé nghĩ cái phòng trong đó là phòng giặt. – Ông
ta hét to, chỉ tay vào bếp. – Ta đã cho nó xem tivi hàng ngày, thậm chí cả ngày
nhưng không khác gì cả. Nó không thể nhận ra từ đúng.

Ông ta cầm một cái thìa lên và cười khùng khục.

- Con bé gọi cái này là cái thảm. Còn cái này , - ông ta nói, giơ cái dĩa lên, -

là gà con. Ngay cả khi nó xem gà con trên tivi nó cũng không tỉnh ra. Con bé
không thay đổi. Nó không để ý đến những chuyện đó. Nó chứng minh giả
thuyết của ta: vấn đề là ở chỗ đó, - ông ta thêm vào để giải thích cho Raph,
người được xem là gã ngốc trong vấn đề này. Và cậu thấy đấy, ta đã tạo ra một
bước ngoặt. Ta đã chứng minh con người không thể học nói chính xác bằng
việc nghe tivi. Chúng ta cần những con người bằng xương bằng thịt.

- Ông biết gì đó. – Raph nói một cách chậm rãi. – Nếu điều đó đúng, nếu

ông đã dạy đứa trẻ tội nghiệp đó tất cả những từ sai…

Tiến sĩ Scape cắt ngang. “ Tất nhiên điều đó đúng. Tất nhiên điều đó đúng ”.

– Ông ta lấy ra một cuốn sách luyện tập nhàu nát và lật dở các trang. – Chúng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.