NHỮNG CÂU CHUYỆN KỲ LẠ NHẤT - Trang 152

Nói xong nó quay đi và bước ra khỏi lều nhưng người hát rong gọi con bé

trở lại đưa cho nó thêm một đồng đôla nữa và nói:

- Cháu hãy cầm lấy, cháu là một đứa bé ngoan và là đứa duy nhất đã biết nói

lời cám ơn.

Đứa bé kế tiếp cũng là một con nhỏ. Nó đã nghe thấy tất cả những điều mà

người hát rong vừa nói. Sau khi ông ta đưa cho nó một đồng đôla nó liền nói:

- Thưa ngài, xin cám ơn ngài rất nhiều! - Nói xong nó đứng ngây ra chờ.

Người hát rong hỏi:

- Cháu không đi còn chờ gì nữa?

Con bé trả lời:

- Cháu chờ đồng đôla thứ hai, thưa ông. Cháu cũng nói cám ơn, vậy thì cháu

phải được thêm một đồng nữa chứ?

Người hát rong thở dài và giúi cho nó thêm một đôla.

Từ đó bọn trẻ đều biết chuyện và đứa nào cũng không quên nói: “Cám ơn”.

Thế là người hát rong phải cho mỗi đứa hai đôla. Ông ta cười một mình. Ít ra
thì bọn trẻ cũng tỏ ra biết ơn.

Dòng người xếp hàng mỗi lúc một dài, chẳng bao lâu nó đã dài tới tận cuối

phố. Sau khi khoảng 50 đứa trẻ nhận được mỗi đứa hai đô la thì đến lượt bà lão
đứng đầu dòng người xếp hàng. Người hát rong đưa cho bà ta đồng một đôla.
Bà cụ lật đi lật lại đồng tiền trong lòng bàn tay rồi nói:

- Ông thật là một người tốt bụng. Quý hóa quá.

Người hát rong mỉm cười và đưa thêm cho bà cụ đồng năm đôla. Ông ta vui

mừng vì thấy bà lão quý mến mình.

Sáng hôm đó càng lúc càng có đông người lớn xếp hàng. Ai đặc biệt lịch sự

đều được cho thêm tiền. Người hát rong đã cho một người phụ nữ trẻ năm
mươi đô la khi người đó nói với ông ta:

- Ôi, ông thật là một người nhân từ, độ lượng và giàu lòng trắc ẩn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.