NHỮNG CÂU CHUYỆN KỲ LẠ NHẤT - Trang 185

Tôi nằm trên bãi cỏ cả tiếng đồng hồ, có khi là hai tiếng cũng nên. Tôi

không biết chính xác là bao nhiêu lâu. Tôi ngắm nhìn con Jingle Bell khoan
khoái nằm phơi nắng mồm không ngừng nhai lại. Có lẽ nó đang tưởng tượng
đến cảnh ung dung gặm cỏ trên một cánh đồng rộng thênh thang. Tôi thấy rõ
niềm sung sướng của nó.

Bỗng nhiên tôi thấy vệt nắng cứ leo cao dần lên tường và một bàn tay sắt

tóm chặt cổ chân tôi kéo thẳng xuống. Tôi bị lôi xềnh xệch, bụng bị xước và
mài trên mái tôn vừa nóng vừa gợn sóng. Tôi cố gắng dùng tay bám thật chặt,
nhưng không có chỗ nào để bám. Cuối cùng tôi lơ lửng trong không khí vào
đây rồi rơi phịch trên một đống sỏi bên cạnh chuồng bò.

Tôi trông thấy cái mà tôi không muốn nhìn tí nào. Đó là Gã Gravel. Gã lừ

mắt nhìn tôi từ trên xuống. Cái mũi to tướng đỏ ửng, nó hằm hằm tức giận.
Hàm răng giả của nó cũng như muốn bật ra, chúng đập vào nhau lập cập có lúc
như muốn bật ra khi Gã Gravel la hét. Nó lồng lộn:

- Mày là đồ mất dạy, Gã phá hoại. Tại sao mày lại phá chuồng bò nhà tao,

hả?

Tôi lắp bắp:

- Con Jingle Bell… mặt trời… tôi muốn cho nó được hưởng chút ánh nắng

mặt trời.

- Vì cái con bò khốn khổ khốn nạn đó, cái con bò già cấc cú đế vô tích sự,

đến sữa cũng không có, mà mày lại phá cái chuồng của tao?

Tôi thét lên:

- Nhốt con Jingel Bell như vậy là tàn ác. Không thể để nó sống ở nơi tối

tăm như thế được.

Grvel đột nhiên ngẩn người ra, mồm gã há hốc như mồm cá ngao. Gã gằn

giọng:

- Tao sẽ cho mày biết thế nào là tàn ác. Gã rít lên, gã giương cao một đoạn

dây và quật tôi tới tấp. Tôi trườn ra khỏi tầm với của nó và trèo qua hàng rào.
Tôi chạy như bay qua hẻm nhỏ. Tôi nghe thấy tiếng nói độc ác của Gã Gravel
vang lên phía sau lưng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.