NHỮNG CÂU CHUYỆN KỲ LẠ NHẤT - Trang 189

Bọn tôi cắm đầu chạy. Tôi lôi con bò đi phăm phăm qua đám đông. Một

chuyến tàu sắp rời ga. Tôi vội vàng lôi con Jingel Bell nhảy phốc lên tàu. Các
toa tầu đều chật ních người đi làm, họ ăn mặc sạch sẽ ngồi trên các hàng ghế
hoặc đứng dọc con tàu. Mọi người dạt ra nhường chỗ cho tôi và Jingle Bell.
Phần lớn những người ngồi đều bình thản tiếp tục đọc báo, còn những người
đứng cố tránh không nhìn mặt nhau- họ xử sự đúng như những người khách đi
tàu, không ai tỏ ra ngỡ ngàng vì có một con bò cùng trong toa.

Tàu lăn bánh rời nhà ga.

Một cậu học sinh mặc đồng phục ngồi ở góc tòa. Bỗng có một lão ngồi cạnh

huých tay vào mạng sườn nó và chỉ vào bầu vú con bò cái.

- Mày không đứng dậy nhường chỗ cho quý bà kia à?

Mọi người đổ xô lại và cười vang thích thú, trừ tôi. Tôi ngượng, mặt đỏ bừng.

Một bà mặc bộ đồ trắng nói đầy vẻ bực tức:

- Tôi cảm thấy ghê tởm, ai lại cho bò lên toa hạng nhất thế này bao giờ kia

chứ?
Bà ta đứng ngay gần con Jingle Bell và lấy mũi ô dí vào hông nó. Con Jingle
Bell đã làm cái điều mà mọi con bò khác đều làm mỗi khi sợ hãi, nó cong đuôi
lên và thả ra một bãi to đùng làm bắn tung tóe sang cả bộ y phục trắng toát của
bà ta. Bà này la toáng và lồng lên như điên.

Con tàu chạy chậm dần. Phố Spencer. Phố này ở không xa tàu West Gate

lắm.

- Nào, xuống thôi! – Tôi khẽ khàng bảo nó.

Mọi người hoàn toàn bất ngờ khi trông thấy một con bò ở trong nhà ga, chân

tay họ hoàn toàn bất động. Bọn tôi lặng lẽ chuồn ra khỏi nhà ga và đi ra đường.

*

* *

Tôi dắt con Jingle Bell đi dọc theo xa lộ. Bọn tôi dí sát mép đường, giữ một

khoảng cách khá xa với những xe tải, xe buýt đang ầm ầm phóng qua. Phải đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.