NHỮNG CÂU CHUYỆN KỲ LẠ NHẤT - Trang 235

Giờ đây trong tay tôi là cả một tấn thảm kịch. Người chiến thắng trong đêm

chung kết buổi hoa nhạc sẽ được lên ti vi. Đúng thế, lên ti vi đấy. Đó là cơ hội
để tôi trở nên nổi tiếng.

Cách chấm điểm sẽ thế này:

Sau mỗi màn biểu diễn, họ sẽ bật máy đo vỗ tay lên. Nó có thể đo được âm

thanh. Màn biểu diễn nào có khán giả vỗ tay to nhất sẽ chiến thắng. Và chắc
chắn đó sẽ là tôi. Không ai, không một ai có thể đánh bại màn biểu diễn chém
đầu cả. Thế mà bây giờ tôi lại phải thay thế bằng màn ảo thuật với bài tây và
màn biểu diễn đó sẽ chẳng bao giờ chiến thắng cả.

Cuộc đời tôi thế là bị phá hủy rồi.

2

Foxy và tôi chậm chạp lê bước đến trường.

- Tớ phải làm gì bây giờ? - Tôi hỏi. - Tớ đã tập màn chém đầu hàng tháng

trời. Tớ chắc chắn sẽ chiến thắng.

- Kháng cáo lên tòa án cấp cao hơn. - Foxy nói.

- Mẹ á? - Tôi nói. - Chẳng ăn thua đâu. Mẹ lại bênh bố thôi.

- Mua màn biểu diễn khác. - Foxy nói. - Chắc chắn phải có màn khác hay

hơn.

Tôi nghĩ một lát.

- Có một màn mà cậu có thể làm cho mọi người lơ lửng trong không khí. -

Tôi nói. - Nhưng những màn ảo thuật bay lên rất đắt. Hàng trăm đô la đấy.

- Chúng ta sẽ bán những con chuột con. - Foxy nói.

- Không được. Chúng chỉ được hai tư đô la thôi. Mà nữa, đứa nào trong

trường chả có một con rồi.

Thật vậy. Thực ra thì chuột đã bị cấm mang tới trường sau khi một con trong

lứa đầu tiên của Nibbles trốn ra và ăn mất bữa trưa của cô Brindle.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.