NHỮNG CÂU CHUYỆN KỲ LẠ NHẤT - Trang 236

Dẫu vậy, những lời của Foxy vẫn khiến tôi suy nghĩ mãi. Màn ảo thuật bay

lên thậm chí còn hay hơn màn chém đầu nhiều. Nhưng tôi đào đâu ra tiền bây
giờ chứ?

Cả ngày tôi cứ nghĩ, nghĩ và nghĩ. Tôi có thể bán cái ván lướt sóng đi nhưng

thế thì tôi sẽ gặp rắc rối lớn với bố mẹ. Không. Tôi phải đối mặt với chuyện
này thôi. Không có cách nào cả. Tôi sẽ phải biểu diễn màn ảo thuật với bài tây
thôi.

Tôi chầm chậm về nhà, lòng đầy buồn bã. Đầu óc tôi như phủ đầy sương

mù. Thực tế thì nó đang trong sương mù thật. Hôm nay trời rất lạnh. Tôi có thể
nhìn thấy hơi thở đang bay trước mặt mình.

Tối nay có thể có mưa đá. Cứ khi nào nhiệt độ xuống tới không độ C là y

như rằng khu đồi Hills có mưa đá. Nó khiến tôi hơi rùng mình và vội đi nhanh
về nhà.

Tối hôm đó, tôi cầu xin bố hãy trả lại cho tôi cái hộp máy chém.

- Không bao giờ. - Bố nói. - Bố vừa phát hiện ra đó không phải là lứa chuột

đầu tiên. Nếu con còn muốn tranh luận nữa thì…

- Thôi được. - Tôi vội nói. - Con chấp nhận.

Tôi chạy vọt ra khỏi phòng trước khi bố quyết định dành thêm hình phạt cho

tôi. Tôi đi ra hiên trước và nhìn lên bầu trời đen sẫm. Trời lạnh và đang mưa.
Một loạt sấm phía xa xa như xé toang trong đêm tối.

Ngón tay út của tôi bắt đầu tê cóng. Nó luôn bị tê cóng khi nhiệt độ xuống

không độ C. Và khi nhiệt độ xuống không độ C, sẽ có mưa đá, chắc như hai
với hai là bốn vậy.

Và những hòn đá rời từ trên trời xuống trông như những quả trứng vậy.

Những cục đá to tròn bắt đầu rơi ngang bãi cỏ. Tôi chưa bao giờ thấy những
cục mưa đá lớn đến vậy.

Chúng trông như những cục đá thật ấy.

Tôi thấy vui vì mình đã an toàn dưới mái hiên nhà. Nếu không thì tôi bị đo

ván ngay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.