NHỮNG CÂU CHUYỆN KỲ LẠ NHẤT - Trang 240

Tan học, tôi và Foxy lại cũng nhau đi bộ về nhà như thường lệ.

- Dự báo thời tiết hôm nay như thế nào? - Tôi hỏi.

- Tại sao? - Foxy hỏi lại.

- Vì ngón tay út của tớ lại bắt đầu tê cóng lại.

5

Tối hôm đó, Foxy ở lại nhà tôi. Cậu ấy nhìn vào lọ.

- Cậu nên cho nó ăn, bạn ạ. - Cậu ấy nói. - Nếu không nó chết mất.

Tôi vỗ lòng bàn tay lên trán.

- Cậu nói đúng. - Tôi nói. - Tội nghiệp nó.

Tôi hé nắp lọ ra một tí và nhét vào đó một ít thịt tươi.

- Cẩn thận đấy. - Foxy nói. - Khéo nó bay mất.

Con bọ từ cục mưa đá không lại gần miếng thịt. Thật ra nó còn bay tránh xa

ấy.

- Trông nó như một vật lai. - Foxy nói.

Tôi thả vào đó thêm một ít thức ăn khác. Một hạt đậu đông lạnh. Một mẩu

bánh pizza. Một cái bích quy sô cô la. Nhưng con bọ từ cục mưa đá không chịu
ăn một loại nào. Cuối cùng, tôi thử cho một ít mật ong. Con bọ sà xuống và bắt
đầu ăn.

- Xem này. - Foxy nói. - Nó dùng chân trước để cho thức ăn vào miệng.

- Giống như người. - Tôi nói.

Đúng lúc đó có âm thanh ầm ĩ đập vào mái tôn nhà tôi.

- Mưa rồi. - Foxy hét lên.

Chúng tôi phóng ra ngoài trong đêm tối, đem theo mấy cái lọ. Trời đang

mưa như trút. Mưa như quất vào mặt.

- Ngón tay út của cậu thế nào? - Foxy hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.