NHỮNG CÂU CHUYỆN KỲ LẠ NHẤT - Trang 241

- Đau nhói. - Tôi nói. - Nhưng chỉ hơi hơi thôi.

Cả hai chúng tôi chằm chằm nhìn trời mưa. Mưa như trút tạo thành những

dòng sông nhỏ trên thảm cỏ rồi chảy xuống rãnh. Trời sẽ không có mưa đá.
Chúng tôi sẽ không có hàng tỉ con bọ để bán ba mươi đô la mỗi con. Đúng là
nỗi thất vọng lớn.

Cạch.

- Cái gì vậy? - Tôi hỏi.

- Ai đó ném đá lên nóc nhà. - Foxy nói.

Chúng tôi nhìn nhau.

- Nhanh. - Tôi nói. - Trước khi nó tan mất.

Tôi bò trên mái hiên ướt nhèm. Nó vừa trơn vừa lạnh. Tôi chả nhìn thấy gì

cả.

- Bật đèn pin lên đi. - Tôi nói.

Foxy làm như tôi bảo và tôi tìm quanh trong thứ ánh sáng yếu ớt. Đúng.

Đúng, Nó đây rồi. Một cục mưa đá. Đang chảy rất nhanh trong mưa. Tôi nhặt
nó lên và quẳng xuống cho Foxy. Cậu ấy ngay lập tức bỏ nó vào trong một cái
lọ.

Tôi trèo xuống và chúng tôi cùng vào nhà.

Hai đứa chúng tôi chòng chọc nhìn cái lọ. Chúng tôi thở hổn hển.

- Nhìn này. - Tôi nói. - Thêm một con nữa.

6

Chỉ một lát sau, con bọ trong cục mưa đá đã chui ra khỏi ngôi nhà lạnh giá

của nó.

- Trông nó buồn nhỉ. - Foxy nói.

- Không chỉ mình nó. - Tôi nói. - Tớ cũng đang buồn đây.

- Tại sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.