NHỮNG CÂU CHUYỆN KỲ LẠ NHẤT - Trang 276

7- Thầy bắt tôi phải mang một chậu cây cảnh khốn khổ về chăm sóc qua

đêm. Thầy chỉ ưa mỗi hai thứ ở lớp, đó là con Lucy Watkin và chậu cây dương
xỉ tóc tiên. Cái chậu hoa được làm rất mỹ thuật và thầy luôn để nó trên bàn của
mình.

Lucy là đứa rất kiêu ngạo, nó biết là nó xinh xắn và nó cũng biết nó là đứa

láu cá. Nó là người duy nhất ở lớp được thầy Snappo ưa thích. Có lần thầy gần
như mỉm cười với nó vì thế mọi người biết nó là đứa học trò cưng của thầy.
Bao giờ thầy cũng chỉ sai nó chuyển tin tức cho các thầy, cô giáo khác. Bao giờ
thầy cũng lấy bài tập của nó làm gương trước cả lớp và chưa bao giờ thầy quở
phạt nó. Ngay cả khi nó cũng mắc những sai lầm như những đứa khác.

Đúng lúc sắp sửa hết giờ học vào cái hôm xui xẻo đó thầy Snappo bảo:

- Lucy, em có thể quyết định hôm nay trò nào được mang cây dương xỉ tóc

tiên về nhà chăm sóc qua đêm.

Làm như chăm sóc và tưới tắm cho cái cây đó là một điều vinh dự lắm

không bằng. Thầy không muốn để cái cây đáng ghét ấy qua đêm ở lớp vì sợ
bụi bậm lúc dọn vệ sinh.

Lucy đứng trước cả lớp, nó khoái trá lướt mắt nhìn tất cả chúng tôi và cái

nhìn của nó như đóng đinh vào người tôi. Tôi không muốn mang cái cây
dương xỉ tóc tiên ấy về nhà làm gì. Mang về nhất định có chuyện, tôi đã linh
cảm thấy điều đó. Tôi lắc đầu ra hiệu cho nó:

- Đừng, đừng chỉ định tớ!

Lucy cười tinh quái và chỉ tay thẳng vào người tôi:

- Thưa thầy bạn Russel Dimsey ạ. Bạn ấy có nhà mới, ắt cây dương xỉ phải

phát triển tốt tươi ạ.

*

* *

Thầy Snappo tỏ ra không yên tâm. Ông không tin tưởng ở tôi. Tôi vội nói:

- Thưa thầy, em không thạo lắm về cái khoản cây trồng trong chậu, xin thầy

giao cho bạn khác chăm sóc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.