NHỮNG CÂU CHUYỆN KỲ LẠ NHẤT - Trang 280

Tôi hốt hoảng nói:

- Nó, con ma đấy!

Mẹ nhìn khắp phòng, sau đó nhìn thẳng vào mặt Samuel buồn bã:

- Mẹ chẳng thấy gì cả. Con mê thấy cái gì kinh sợ lắm phải không?

- Không, con không mê gì cả. Nó đấy, nó đứng cạnh cửa sổ kia kìa!

Mẹ đi ra phía cửa sổ, đi xuyên qua người Samuel. Nếu tôi bảo đi vào người

nó là tôi nói đúng như thế: đi vào người nó. Mẹ tôi đứng trong lòng con ma.
Dường như nó chỉ là một áng mây hoặc chân cầu vồng. Thế mà mẹ lại không
trông thấy gì cả.

Tôi cảm thấy nôn nao bồn chồn. Ruột gan tôi cào như lửa đốt. Hai chân tôi

rã rời, tôi run run tay chỉ vào thằng Samuel buồn bã, tôi thét chói tai:

- Mẹ đang đứng ngay trong người nó đấy!

Mẹ bước ra khỏi người thằng Samuel và đi về phía giường tôi. Mẹ xoa đầu

tôi và nói:

- Nào có gì đâu, chẳng qua đó là một cơn ác mộng. Con ngủ đi, mẹ để đèn

cho con nhé.

Mẹ khép cửa buồng và đi về phòng của mình. Samuel vẫn còn đứng đó. Giờ

thì tôi biết người ta chỉ có thể nhìn thấy ma nếu như con ma ấy muốn. Tôi có
thể nhìn thấy Samuel còn mẹ thì không.

*

* *

Cái con ma bé bỏng đó ngoắc ngón tay ra hiệu cho tôi đi theo nó. Nó lướt ra

cửa và chỉ tay về phía tôi.

Tôi lắc đầu và nói giọng run run:

- Ta đừng hòng đi theo mi, ta ở chỗ của ta.

Đời nào tôi lại đi theo một bóng ma? Ai mà biết được nó sẽ đi những đâu?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.