NHỮNG CÂU CHUYỆN KỲ LẠ NHẤT - Trang 93

Tôi hỏi:

- Nhưng tại sao chúng nó lại bỏ đi?

Người đàn ông không còn có vết xăm nói:

- Cháu chưa nghĩ đến chuyện đó à? Số phận những vết xăm đó sẽ ra sao nếu

như chủ của nó bị chết? Chúng nó tưởng chú sẽ chết và chúng đã bỏ chú mà
chạy, không khác gì lũ chuột rời bỏ con tàu đang từ từ bị đắm. Chúng nó không
muốn chết cùng với chú và vì thế chúng chạy sang người cháu. Nhưng bây giờ
chú muốn xin lại những vết xăm đó.

Tôi lại hỏi:

- Nhưng làm thế nào mới được chứ? – Tự nhiên tôi nhớ tới việc một lần tôi

chúng kiến người ta lột da thỏ!

- Có thể chúng lại quay về với chúng bởi vì chúng nó ở chỗ cháu chật chội

quá, cháu nhỏ người hơn chú cho nên những hình xăm đó không đủ chỗ, chúng
phải sống chen chúc chật chội.

Ông ta nói có lý.

Ông ấy ra lệnh:

- Cháu chìa tay ra!

Tôi giơ tay, chúng tôi bắt tay nhau, một lúc sau những hình xăm từ từ

chuyển động. Chúng cử động như những cái bóng và trườn qua tay tôi về với
người chủ cũ.

Cả hai chúng tôi cùng cười. Tôi thì thoát những vết xăm còn ông ta thì được

nhận lại chúng. Cũng như trước đây, người ông ta chi chít những bức xăm.
Những hình xăm đó đã bỏ tôi và về với nhà cũ của chúng.

Người đàn ông đứng dậy và đi ra cửa. Bố tôi nói:

- Khoan đã. Ông đừng đi vội. Để tôi kiểm tra xem có còn sót lại gì không.

Bố bảo tôi cởi tất cả quần áo ra. Tôi rũ bỏ tất cả các thứ, trừ chiếc quần lót.

Bố kiểm tra rất kỹ, không còn sót lại một tý gì.

Bố nói với người đàn ông:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.