NHỮNG CÂU CHUYỆN VỀ KHU PHỐ NHỎ VEN SÔNG - Trang 121

NGƯỜI ĐÀN BÀ HAY MỦI LÒNG

Ô

ng Velš Josef là một trong những người buôn bán giàu có nhất ở Malá

Strana. Tôi nghĩ cửa hàng của ông có đủ mọi thứ hàng sản xuất ở Ấn Độ và
châu Phi, từ quế thơm hay xương voi thiêu làm kem đánh giày, cho đến vàng
bột. Vì thế mà cửa hàng của ông ở ngoài quảng trường suốt ngày đông
khách. Ông Velš ở đó cả ngày, trừ các buổi lễ lớn ở Thánh đường Thánh Vít
vào ngày chủ nhật, hay những buổi diễu binh lớn của quân đoàn thị dân
Praha. Ông là tay súng thiện xạ, thuộc đại đội một, nhóm thứ nhất, là người
bao giờ cũng đứng thứ ba phía tay phải trung úy Nedomy. Mặc dù có hai
thanh niên trẻ giúp việc và cả hai thanh niên đang học nghề, nhưng bao giờ
ông cũng muốn tự bán hàng cho khách. Nếu không bán thì ông chào họ, gật
gù, mỉm cười. Nói cho đúng thì ông Velš lúc nào cũng cười, ở trong cửa
hàng, ở ngoài đường, ở trong nhà thờ, ở tất tật mọi nơi. Nụ cười thường trực
của người buôn bán đã làm căng hai bên má ông và không thể bỏ nó đi
được. Ông có thân hình dễ ưa, beo béo, không cao, cái đầu nhỏ của ông luôn
lắc lắc khi cười. Lúc ở cửa hàng, ông đội cái mũ bẹp, mang cái tạp dề bằng
da. Khi ra đường, ông mặc chiếc áo khoác màu xanh dài lê thê có bộ cúc
vàng, đầu đội cái mũ hình trụ tròn. Tôi có tưởng tượng chút ít về ông Velš.
Khi ông còn sống, tôi chưa hề đến nhà ông, nhưng bất kỳ khi nào hình dung
ông ở nhà như thế nào thì bao giờ tôi cũng thấy hình ảnh ông ngồi ở bàn,
đầu không đội mũ, trên mình mang chiếc tạp dề, trước mặt ông là đĩa xúp
nóng bốc hơi nghi ngút, ông chống khuỷu lên bàn, cái thìa xúp cầm trong
tay nâng đến khoảng giữa đĩa xúp và nụ cười trên miệng. Và ông cứ ngồi thế
như bức tượng, cái thìa cũng ở nguyên chỗ như thế. Vâng, tôi biết đó là một
tưởng tượng ngốc nghếch.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.