NHỮNG CÂU CHUYỆN VỀ KHU PHỐ NHỎ VEN SÔNG - Trang 84

vôi toàn bộ ngôi nhà, ở ngoài vườn thì chúng ta sẽ mở cửa hàng ăn có ca
nhạc, bây giờ có thể làm ăn được, chứ khi chỉ có hai bàn tay trắng thì chẳng
làm được gì. Chắc là mình cũng sẽ được yên thân với các vụ kiện tụng, hôm
nay có hai ông đến gặp, các ông ấy nói là mình đã gửi kháng cáo đến Viên -
mình đã quên mất việc này nên cứ nhìn hai ông ấy mà không hiểu họ nói về
cái gì - vì thế có lệnh gửi từ Viên đến yêu cầu phải xét xử lại thật kỹ lưỡng
vụ việc đó. Nhưng sẽ xét xử thế nào nữa, khi mà bữa sáng hôm nay mình đã
ăn nốt cái dồi gan lợn cuối cùng! Helenka cười rũ rượi như người điên, vì cô
ấy đang còn nhiều mỡ rán dồi ở trong bếp. Nhưng bây giờ thì mình không
biết ai là người đã có thể thắng kiện, và...”

XII. NĂM PHÚT SAU BUỔI CA NHẠC

G

iọng hát yếu ớt kiểu giọng nữ cao của đứa trẻ lên đến độ cao kinh khủng,

Valinka nắm chặt bản nhạc, nhạc sĩ đệm đàn chơi tiếp mấy hợp âm cuối
cùng, nụ cười tươi được tập sẵn và cái cúi đầu chào báo hiệu buổi ca nhạc đã
kết thúc.

“Ôi thật là sung sướng... cháu sẽ là nghệ sĩ... ông Eber ạ, ông quả là

người may mắn!” Bà Baurová vui mừng, và với niềm vui thật sự, bà ngừng
vỗ tay đứng dậy ôm chặt Valinka. Mọi người khác đứng ngay sau lưng bà;
tất cả khoảng hai chục người, họ đã ngồi ở hai hàng ghế trong phòng. Những
lời khen ngợi, những cái hôn tới tấp như mưa làm Valinka gần nghẹt thở, cô
bé gọi mẹ: “Ấy, tóc của con... mẹ ơi!”

Suốt buổi ca nhạc, ông Eber đứng không động đậy ở chỗ giữa cột nhà

và cửa sổ. Bây giờ ông cố nén xúc động, chớp chớp mắt và tự kiềm chế để
khỏi run rẩy: “Vâng, chúng tôi cũng phải để cháu tập khoảng hai năm nữa,
rồi sau đó thì cháu đi đâu cũng được. Cháu mới chỉ chưa đầy 14 tuổi và mọi
người sẽ ngạc nhiên, nhưng mà có gì lạ đâu, cháu rõ ràng có năng khiếu như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.