NHỮNG CÂU CHUYỆN VỀ KHU PHỐ NHỎ VEN SÔNG - Trang 130

“Ấy, tớ muốn cởi giày. Chúng mình cần có cái đón giày ở đây. Ít ra thì

phải có đồ vật đó.”

“Cái đón giày không phải là đồ vật, nó là thành viên trong gia đình!”

Hovora lười biếng quay đầu sang phía Kupka. “Ôi trời,” Hovora tiếp tục,
“cậu hút cái gì thế hả? Thuốc rẻ tiền hả? Hay là chính cậu còn rẻ hơn nó
đấy?”

“Dù sao thì tớ cũng rất thích cái không gian này của chúng mình... nó

thật là đẹp.” Kupka nói.

“Lại rẻ nữa!”

“Ừ, phòng càng lớn thì càng rẻ. Ông trời có không gian lớn nhất thành

ra không phải trả gì cả.”

“Này, trước ngày ăn mừng lễ tên thánh, xem ra cậu có vẻ ngoan đạo

đấy.”

“Mái nhà, mái nhà... tình yêu của tôi!” Kupka nói và vung cái tẩu trong

không khí. “Giá mà thợ thông ống khói không nhìn cuộc sống bằng cái nhìn
một chiều màu đen thì chắc là tớ phải phát ghen với họ.”

Xen giữa những lúc im lặng, hai người cứ thầm thì nói chuyện bâng

quơ như thế. Thật là lạ, khi ở trong rừng sâu, trên núi cao, hay lúc có một
mình, người ta thường tự nhiên nói bằng giọng thầm thì như vậy.

“Đêm hôm nay tuyệt quá,” Kupka lại khen. “Im ắng vô cùng!... Chỉ có

tiếng nước ào ào chảy qua đập dưới sông và tiếng chim họa mi thánh thót
vui vẻ trên đồi Petřín! Cậu có nghe thấy không?”

“Ờ, ba ngày nữa là hết nửa đầu tháng sáu, hết cả tiếng họa mi. - Chúng

hót mới hay làm sao! - Có các vàng thì tớ cũng chẳng thèm ở bên Thành phố
Cổ!”

[19]

“Đúng thế! Ở bên ấy có đi hàng dặm đường cũng chẳng gặp được con

chim nào. Giá mà thỉnh thoảng không mua đùi ngỗng quay ở chợ thì chắc
chẳng ai biết con chim có hình dáng thế nào.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.